TIỄN BIỆT CHIỀU ĐÔNG
TIỄN BIỆT CHIỀU ĐÔNG
[Ngũ độ]
Buồn thiu tiễn biệt ấy theo chồng
Ghe đằng đẵng mịt đau hờn tủi
Dạ thảm thê nhàu đắng dõi trông
Rỗng tuếch yêu vì loang lổ bợn
Sầu bi rã đám tả tơi hồng
Tim mòn vẹt khẳm đầy chua xót
Lạc nẻo u hoài giữa phố đông
Khiến nghĩa tình xưa phải nhạt hồng
Kỷ niệm lu mờ hun hút lãng
Trang đài khuất nẻo mịt mù trông
Bầm dang dở chuốc tàn hoa nguyệt
Điếng phũ phàng gieo gảy vợ chồng
Ảo mộng xa rồi mơ cũ rích
Thôi đành trở gót vẫy chào sông
*
GIÁ ĐÔNG
Rũ cảnh đò im bậu lấy chồng
Để khúc tơ nồng buông nhạc lỗi
Hay cành liễu yếu gửi lời trông
Làn duyên thuở ấy hoài mơ nhạt
Ngọn ái ngày kia vẫn tưởng hồng
Nhặt lá thu vàng tim mãi hỏi
Ai làm giá cả quãng mùa đông .
Lỡ má đài trang chẳng đậm hồng
Bởi đã thương rồi nên cứ mộng
Cho càng nhớ nọ sẽ hằng trông
Lầm chi cảm đó còn rơi vãi
Bặt nẻo dài hôm nữa chất chồng
Nhắc lại thêm rầu trăn trở những
Nay người quạnh quẽ ngắm dòng sông

Nhận xét
Đăng nhận xét