CỬA ĐÓNG THEN CÀI 12121212121212121212121212121212121212121212
CỬA ĐÓNG THEN CÀI
[Thuận nghịch độc]
Luyến hao mòn cảm ái phai nhoà
Hài nghiêng ngửa mãi sầu duyên nợ
Dạ tái tê hoài lỡ bướm hoa
Chai buốt giữa hồn tơi tả sụm
Đắng cay tình mộng dở dang oà
Cài then đóng cửa bên bầu rượu
Mai mốt lãng buồn chuyện ấy ta
Rượu bầu bên cửa đóng then cài
Oà dang dở mộng tình cay đắng
Sụm tả tơi hồn giữa buốt chai
Hoa bướm lỡ hoài tê tái dạ
Nợ duyên sầu mãi ngửa nghiêng hài
Nhoà phai ái cảm mòn hao luyến
Qua lại chẳng nồng nhạt hỡi ai
*
QUÃNG GIÓ MƯA
Nhỏ giọt sầu mưa đẫm mắt nhoà
Hài ướt lạnh chân lầm lỡ buổi
Phố buồn hoang cảnh rũ tàn hoa
Chai lì mặt đá tim ngừng thở
Tủi nhũn lòng quyên lệ khóc oà
Cài nhẹ tóc mây làn khẽ rủ
Mai về nghĩ nhớ chạnh hồn ta
Rủ khẽ làn mây tóc nhẹ cài
Oà khóc lệ quyên lòng nhũn tủi
Thở ngừng tim đá mặt lì chai
Hoa tàn rũ cảnh hoang buồn phố
Buổi lỡ lầm chân lạnh ướt hài
Nhoà mắt đẫm mưa sầu giọt nhỏ
Qua đường quãng gió hỏi còn ai

Nhận xét
Đăng nhận xét