TÌNH YÊU ĐỂ DÀNH-Hoa Tranh
TÌNH YÊU ĐỂ DÀNH
Bạn em bảo
Hai mươi tuổi chưa yêu là cũng hơi bị muộn
Nhưng không ai biết đâu anh!
Em giữ cho mình và em giữ cho anh
Vì em chỉ có một tình yêu duy nhất
Tình yêu để dành…
Tình yêu để dành ít người hiểu lắm anh
Nhưng đơn giản như khoảng trời xanh và mây trắng
Có nghĩa là trong suốt quãng đời trong trắng
Em để dành không ban phát cho ai
Em để dành trong mỗi buổi sớm mai
Em cất trong cặp và những trang vở mới
Để trong em mọi thứ không biến đổi
Để trọn vẹn mình anh…
Để giữ em bây giờ ánh mắt vẫn còn trong
Môi vẫn hồng, trán vẫn ngời tỏa sáng
Mắt vẫn cười và má còn thắm rạng
Khi anh nói lời hay…
Để giữ được trong em tất cả vẫn vẹn nguyên
Để tất cả với em đến bây giờ mới là ban đầu, mới là
thứ nhất
Bàn tay em chưa một người nắm giữ
Đôi môi em chưa một phút chạm môi
Tình yêu em chưa một nơi trao gởi
En để dành vẹn nguyên…
Không sĩ diện đâu khi em bảo
Chẳng phải ai cũng được nắm tay em
Vì em nhát? Một phần thôi nhưng chưa đủ
Quan trọng là… em để dành nó… cho anh
Tình yêu để dành em dành nó cho anh
Em đợi chờ như cô bé Axôn chờ hoàng tử
Một ngày kia cùng cánh buồm thắm đỏ
Đến đón em đi…
Anh có biết chuyện nàng Eva ăn quả cấm không?
Có phải chiều nay em đã ăn quả cấm
Vị của quả thấm môi em rất đậm
Em chỉ lặng câm…
Một va chạm nhẹ cũng khiến em giật mình
Một ánh nhìn cũng khiến em thẹn thùng, thảng thốt
Có dòng điện chạy trong em bất chợt
Bão tố cũng chẳng hơn…
Anh sẽ cười, tình yêu để dành có sợ chi?
Anh cẩn thận vì tình yêu để dành, ôi rất mạnh
Và đừng trách sao một ngày mây tạnh
Mà tình yêu để dành đổ áp xuống đầu anh…
Hoa Tranh
*************
*
Tình yêu là món quà huyền diệu mà Thượng đế trao tặng
cho mỗi con tim vào rất sớm của buổi đầu đời – tầm như vào khoảng lứa tuổi tròn
trăng – là giai điệu nhớ nhớ thương thương đã len vào hồn, là cái bạc bàng
sương khói liêu trai của mối tình đầu hay dẫu chỉ là những thoáng mơ mộng vu vơ
hoặc giả là ấp ôm một áng tương tư huyễn ảo không thật… Thế nhưng khi bị bè bạn
đùa chê rằng qua đôi mươi mà vẫn chưa có một mối tình vắt vai là đã khởi cung
đường yêu của đời mình quá muộn HOA TRANH đã trả lời “chống chế” thật bất ngờ,
một cách rất dễ thương và đầy tính thuyết phục: đó là một TÌNH YÊU ĐỂ DÀNH cơ
mà!
Bạn em bảo
Hai mươi tuổi chưa yêu là cũng
hơi bị muộn
Nhưng không ai biết đâu anh!
Em giữ cho mình và em giữ cho
anh
Vì em chỉ có một tình yêu duy
nhất
Tình yêu để dành…
Vì rằng, không như thiên hạ xả láng vốn quý của trời,
ta chỉ có một trái tim thuần khiết, một ngọn lửa yêu thương nồng cháy và một tình
yêu chung thủy sắt son nên phải cẩn thận canh giữ để dành tận hiến cho chỉ một
người – một và chỉ một mà thôi!
Tình yêu để dành ít người hiểu
lắm anh
Nhưng đơn giản như khoảng trời
xanh và mây trắng
Có nghĩa là trong suốt quãng
đời trong trắng
Em để dành không ban phát cho
ai
Từ khi trái tim bắt đầu chập chững thỏ thẻ những nhịp
đập lâng lâng của men tình, ta biệt riêng một góc khuất, gom những gì thuộc
giai điệu tình ca vào đó như con kiến thợ miệt mài xây dựng mái ấm tình yêu
tương lai của cuộc đời mình.
Em để dành trong mỗi buổi sớm
mai
Em cất trong cặp và những trang
vở mới
Để trong em mọi thứ không biến
đổi
Để trọn vẹn mình anh…
Mọi dược liệu yêu thương được giữ gìn cẩn trọng
nghiêm túc trong tận cùng sâu thẳm của bản chất tình yêu và nhờ vào uyên nguyên
kỳ diệu của một ước vọng thủy chung trọn đời mãn kiếp mà dẫu cánh hoa tình có
nở muộn màng đến mấy thì cái tinh khôi, trinh nguyên vẫn mãi hoài rạng rỡ!
Để giữ em bây giờ ánh mắt vẫn
còn trong
Môi vẫn hồng, trán vẫn ngời tỏa
sáng
Mắt vẫn cười và má còn thắm
rạng
Khi anh nói lời hay…
Để giữ được trong em tất cả vẫn
vẹn nguyên
Để tất cả với em đến bây giờ
mới là ban đầu, mới là thứ nhất
Bàn tay em chưa một người nắm
giữ
Đôi môi em chưa một phút chạm
môi
Tình yêu em chưa một nơi trao
gởi
En để dành vẹn nguyên…
Tất cả đều mộc mạc đơn sơ giản dị chân thật nhưng trong ngần không son phấn,
không phải vì ta vụng về chẳng biết ban phát tình cảm, không phải bởi do đánh
mất chìa khóa của cánh cửa vườn tình, cũng không vì giá băng phủ kín năm tháng
nhọc nhằn, hờ hững… mà là bởi tất cả những chất liệu nguyên sơ như trong khu
rừng nguyên thủy đó được ta ướp lại dưới đáy kho tình chỉ để dành cho mỗi một
mình người mà cả đời ta ước ao và chờ đợi..
Không sĩ diện đâu khi em bảo
Chẳng phải ai cũng được nắm tay
em
Vì em nhát? Một phần thôi nhưng
chưa đủ
Quan trọng là… em để dành nó…
cho anh
Tình yêu để dành em dành nó cho
anh
Em đợi chờ như cô bé Axôn chờ
hoàng tử
Một ngày kia cùng cánh buồm
thắm đỏ
Đến đón em đi…
***
Và rồi như một quy luật muôn đời của Tạo hóa: Ta chân thành và thẫm nguyện thì Nguyệt lão cũng động lòng chiều người mà se xứng sợi chỉ hồng duyên phận, để cánh cửa vườn tình mở toang trong một chiều hạnh ngộ đầy nắng vàng rực rỡ, hoa bướm lượn lờ giữa giai điệu lạc hoan bồng bềnh phiêu cảm với người yêu hằng tơ tưởng trong mộng từ độ chớm tuổi cập kê.
Và rồi như một quy luật muôn đời của Tạo hóa: Ta chân thành và thẫm nguyện thì Nguyệt lão cũng động lòng chiều người mà se xứng sợi chỉ hồng duyên phận, để cánh cửa vườn tình mở toang trong một chiều hạnh ngộ đầy nắng vàng rực rỡ, hoa bướm lượn lờ giữa giai điệu lạc hoan bồng bềnh phiêu cảm với người yêu hằng tơ tưởng trong mộng từ độ chớm tuổi cập kê.
Anh có biết chuyện nàng Eva ăn
quả cấm không?
Có phải chiều nay em đã ăn quả
cấm
Vị của quả thấm môi em rất đậm
Em chỉ lặng câm…
Men tình tích tụ ngàn năm phút chốc hoá thành rượu
yêu trong giờ hòa hiệp khiến ngây ngất choáng váng ngay cả một cõi ta bà đầy
bất trắc và bụi bặm. Ve trên cành kêu ran khi lần đầu hai cánh môi tìm về cùng
một nẻo hoan tình, ánh mắt xuyên hồn ngác ngơ khờ dại chao đảo trong bể tình
dậy sóng ba đào, những mạch điện mơ hồ của tháng ngày dồn nén mơ tưởng bật dậy
làm tê liệt cả những phản kháng vô thức vụng về…
Một va chạm nhẹ cũng khiến em
giật mình
Một ánh nhìn cũng khiến em thẹn
thùng, thảng thốt
Có dòng điện chạy trong em bất
chợt
Bão tố cũng chẳng hơn…
Thế đó, cuối cùng rồi ta cũng trao được cho người cái
bất ngờ tuyệt hảo của một tình yêu sâu kín và thánh thiện khi miệt mài để dành
tất cả tin yêu và quý trọng qua bao năm tháng gom góp được trong nỗi mơ màng
bồng lai huyễn ảo. Và dẫu thế nào thì hãy mĩm cười mở lòng ra đón nhận nhé
người, bởi định mệnh yêu thương giữa ta và người vốn trong tiền kiếp đã mặc
định là thế!
Anh sẽ cười, tình yêu để dành
có sợ chi?
Anh cẩn thận vì tình yêu để
dành, ôi rất mạnh
Và đừng trách sao một ngày mây
tạnh
Mà tình yêu để dành đổ ập xuống
đầu anh…
Tình Yêu Để Dành!
Tích tụ ngàn năm để đúng hẹn chỉ cần một lần giải
phóng năng lượng là đủ choáng ngợp cả vũ trụ mênh mông của thần Tình Ái !
HANSY
**********************************************************************************************************
Nhận xét
Đăng nhận xét