HANSY bình NHÉ ANH! của Hạ Buồn



NHÉ ANH!

Đưa em về với biển đi anh!
Em muốn được một lần nghe biển hát
Muốn được khỏa thân trần trên cát
Nằm im nghe con sóng hát tình ca.

Em uốn lưng cong vũ điệu giao hòa
Anh giữa đất trời, mênh mang vẫy gọi
Vai kề vai tựa vầng trăng buổi tối
Biển lung linh ôm bóng đôi mình.

Em thích ngắm trời biển lúc bình minh
Mặt trời phong quang, ánh dương rạng rỡ
Biển rực hồng, con sóng tung tăng
Em yêu anh, như sóng vẫn yêu bờ.

Bên biển trời, em viết khúc tình thơ
Gọi ngàn khơi con sóng tình trổi dậy
Xin hiến dâng niềm tin yêu mãi...
Không bao giờ thay đổi, ...nhé anh..!

Hạ Buồn
************
*
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào

Những giai điệu mượt mà trong ca khúc trữ tình của Nhạc sỹ Phan Huỳnh Điểu phổ từ thơ của Nữ sỹ Xuân Quỳnh cứ quấn quýt vân vê hồn ta khi du mình về khoảng trời nắng gió của biển khơi lồng lộng thanh âm tình tự. Tình yêu quả là choáng ngợp lớn lao biết mấy khiến ta phải tìm đến những khoảng trời bao la vời vợi mới thấy thỏa lòng bày tỏ nỗi niềm. Thế nên lời van víu của tác giả HẠ BUỒN qua NHÉ ANH cũng là một ước ao đồng vọng chung mà bao con tim đang yêu dẫy đầy rạo rực của khúc tình ca

Đưa em về với biển đi anh!
Em muốn được một lần nghe biển hát
Muốn được khỏa thân trần trên cát
Nằm im nghe con sóng hát tình ca.

Lời nằn nì dễ thương của một tình yêu đang lên cơn sốt, thấy cái không gian hiện tại sao mà chật chội, tù túng không đủ diễn tả hết những âm vang đang cuồn cuộn trong lòng. Hãy đưa tim về khoảng trời bao la xanh thẳm của bồng lai tiên cảnh để được đón nhận thật nhiều, cảm xúc thật lắm và cả thể hiện thật đủ đầy những gì bấy lâu nay chất chứa trong lòng

Biển khát, biển khát bờ
Em khát anh như nắng khát chờ mưa 
(Trương Ngọc Ninh)

Khát vọng về với biển để tan hòa trong cái mênh mông diệu vợi của sóng nước muôn trùng, mà như là tình của ta dành cho người với bao nỗi khát khao mong đợi từ thuở hồng hoang xưa cũ. Nỗi ước ao được vùi lòng trong biển tình dạt dào và sâu thẳm của người mang đến cho ta từ độ mở cửa vườn tình. Để mãi hoài chìm nghĩm trong một vũ khúc nghê thường đắm mượt

Em uốn lưng cong vũ điệu giao hòa
Anh giữa đất trời, mênh mang vẫy gọi
Vai kề vai tựa vầng trăng buổi tối
Biển lung linh ôm bóng đôi mình.

Dẫu biết rằng, cuộc đời luôn có hai mặt đối lập mâu thuẫn nhau nhưng vẫn ước tỏa lan trái tim tình trên sóng biển, thả miên man trong trăng gió muôn trùng. Khỏa trần trái tim yêu thương ta dành cả cho người để minh định một tình yêu thơm nồng và vĩnh cửu

Yêu biển vỗ dưới chân mình dào dạt
Dẫu đôi khi vì sóng núi hao gầy
(Đỗ Trung Quân)

Và biển đêm dẫu có mịt mù sâu thẳm thì cuối bến bờ tìm kiếm vầng thái dương của bình minh hạnh phúc vẫn luôn là đích đến của mọi khúc tình. Qua đêm dài sẽ lóe ánh ban mai, ngàn đợt sáng sẽ xua đi vòm tăm tối

Em thích ngắm trời biển lúc bình minh
Mặt trời phong quang, ánh dương rạng rỡ
Biển rực hồng, con sóng tung tăng
Em yêu anh, như sóng vẫn yêu bờ.

Và muốn được chết lịm đi trong cái mật ngọt ngất ngây của những lời tình yêu mà người đang khe khẽ ru lòng ta vào những bến bờ huyển ảo của bồng lai huyền diệu

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình chung không hết
(Xuân Diệu)

Rồi đắm chìm trong làn gió mát mượt của yêu thương, của chênh chao sóng tình cuồn cuộn, của bềnh bồng mây gió trăng sao, bình minh và ánh dương tà, của dặt dìu tiếng hát nhân ngư mê hoặc che kín nẻo đường về, trong hoan lạc tận cùng của ngàn đêm góp lại, hãy ngoéo tay nhau cho thêm đà đượm chữ xuân tình

Bên biển trời, em viết khúc tình thơ
Gọi ngàn khơi con sóng tình trổi dậy
Xin hiến dâng niềm tin yêu mãi...
Không bao giờ thay đổi... nhé anh..!

***
NHÉ ANH với những lời diễn đạt mộc mạc đơn sơ nhưng đã ẩn chứa biết bao khát khao ngóng đợi…

HANSY


Nhận xét

Bài đăng phổ biến