HANSY bình NHỮNG NGÀY KHÔNG NHAU của Đỗ Anh Thư


CÓ NHỮNG NGÀY KHÔNG NHAU
(Xướng)

Ngày không nhau đêm đầy nỗi nhớ
Giọt sương khuya lạnh buốt vai gầy
Ngày không nhau gió về trăn trở
Nghe cõi lòng vương áng mây bay

Ngày không nhau sầu dâng lên mắt
Nét mi ngoan đẫm lệ ưu phiền
Ngày không nhau con tim thầm nhắc
Nụ hôn nồng một thuở thần tiên

Ngày không nhau tình xa diệu vợi
Bước em đi khúc khuỷu, gập ghềnh
Ngày không nhau còn ai chờ đợi
Bản nhạc ngày xưa bỗng buồn tênh

Ngày không nhau... từ nay thôi nhé!
Giấc mơ yêu mãi mãi lụi tàn
Ngày không nhau nẻo về lặng lẽ
Vẫy tay chào mộng ảo trần gian..!

Đỗ Anh Thư

***
NGÀY ĐÓ KHÔNG NHAU 
(Họa)

Ngày đó không nhau, mắt môi dâng lệ sầu
Em ngã khác, còn ta về ngã khác
Bước chông chênh mới hay mình thất lạc
Tình yêu xưa, xa tít tắp chân trời...

Ngày không nhau, nghe tất cả chơi vơi
Vòng tay lạc còn tìm đâu hơi ấm
Thương yêu xưa – ôi một thời nồng thắm
Xa ngái rồi – một ngày đó, không nhau...

Ngày không nhau, chẳng biết sẽ tìm đâu
Bờ vai thơm cho người rưng rưng khóc
Vòng tay trơ, còn đâu chiều buông tóc
Tự gượng cười – thôi nhé cố quên mau...

Rồi một ngày cho đến vạn đời sau
Ta bước tiếp mà nghe lòng trống rỗng
Những thương yêu chập chờn trong chén đắng
Vẫn nhói lòng vì ngày đó không nhau...

H
ANSY
*********
*
CÓ và KHÔNG.
Ôi, những ngôn từ giản đơn mà sao lại bao hàm những ý nghĩa đối nghịch nhau mênh mang đến thế! Ngày thuở đó khi thần Venus chạm cánh vào tim, ta như có cả vũ trụ bao la vời vợi đến vô cùng. Rồi khi cánh chim bằng lướt gió tung đi bỏ lại sau lưng một góc trời hoang tàn trống rỗng… Chia xa rồi, ôi xa xót cho quãng đời lận đận vì CÓ NHỮNG NGÀY KHÔNG NHAU đeo bám hành hạ đến dai dẳng mỏi mòn thân phận đầy ai oán nức nở của vành tim thơ tác giả ĐỖ THỊ ANH THƯ.

Ngày không nhau đêm đầy nỗi nhớ
Giọt sương khuya lạnh buốt vai gầy
Ngày không nhau gió về trăn trở
Nghe cõi lòng vương áng mây bay

Trái tim người nam cũng chẳng khá hơn khi vỡ mộng yêu đương trên đường tình huyễn ảo. “Trăng tròn rồi khuyết/ Bèo hợp để tan…” quy luật muôn đời này luôn đúng và ai cũng biết rất rõ, nhưng khi đối diện với sự thực tê tái bi thương của chính cảnh ngộ mình, mấy ai lại không khỏi lâm vào vòng “sốc điện”?

Ngày đó không nhau mắt môi dâng lệ sầu
Em ngã khác, còn ta về ngã khác
Bước chông chênh mới hay mình thất lạc
Tình yêu xưa xa tít tắp chân trời

Té ra, mạnh hay yếu thì khi tim vỡ đều tan tành như nhau cả! Dù không nhau nhưng cứ ngỡ vẫn hãy còn, vẫn triền miền dõi theo những thước phim tình sử. Nhớ lại để mà đau thêm, nhưng đau thì cứ đau mà nhớ thì vẫn miệt mài muốn nhớ. Ôi, thật lạ lùng cho cái chất anh túc của lửa tình, nó mê đắm lòng người biết bao!

Ngày không nhau sầu vương lên mắt
Nét mi ngoan đẫm lệ ưu phiền
Ngày không nhau con tim thầm nhắc
Nụ hôn nồng một thuở thần tiên

Như khi đang sống bình thường mấy ai cảm nhận và hiểu được sự quan trọng của làn không khí đang bồng bềnh xung quanh ta, mà chỉ đến khi lâm vào tình huống nghẹn thở như chìm sâu dưới đáy sông hay vẫy vùng tuyệt vọng trong làm khói lửa dày đặc của căn nhà đang bốc cháy mới nhận ra một sự thực trễ tràng: Thiếu không khí thì đời ta cũng ngủm! Không nhau rồi, thấy lòng hụt hẫng trống trơn mới ngồi cúi đầu bó gối thầm ân hận và nuối tiếc cho những báu vật mà mình vừa chểnh mãng để vuột khỏi tầm tay.

Ngày không nhau nghe tất cả chơi vơi
Vòng tay lạc còn tìm đâu hơi ấm
Thương yêu xưa – ôi một thời nồng thắm
Xa ngái rồi – một ngày đó không nhau

Dẫu xa rồi vẫn cố ngoái nhìn tìm lại những mảnh vỡ yêu thương của quá vãng tình yêu rơi rớt dọc đường gió bụi trần đời để thêm nhói lòng trong mỗi bước chân đi. Vẫy tay chào hay níu kéo vàng son kỷ niệm?

Ngày không nhau tình xa diệu vợi
Bước em đi khúc khuỷu gập ghềnh
Ngày không nhau còn ai chờ đợi
Bản nhạc ngày xưa bỗng buồn tênh

Mỗi đứa giờ thực sự ở một phương trời rất cách biệt mà sao cứ nghe hoài niệm theo gió vọng về. Bờ vai xưa ngày nao ai gục đầu khóc để được dỗ dành giờ buồn tênh trong trống trải, mắt môi ơi vết hằn còn đó mà dáng nao đã tít tắp cuối trời. Thì thôi vậy, đành dối lòng dù gì cũng đã cất tiếng từ ly, tiễn biệt tình yêu về đóng trang tình sử chôn vào đáy mộ. Rồi nhờ liều thuốc nhiệm mầu thời gian xóa tan nhung lụa hôm nào, gượng đứng lên tìm về nẻo mới, nhủ thầm rằng: Hãy cố quên mau!

Ngày không nhau chẳng biết sẽ tìm đâu
Bờ vai thơm của người rưng rưng khóc
Vòng tay trơ còn đâu chiều buông tóc
Tự gượng cười – thôi nhé, cố quên mau!

Dẫu giờ đây âm thầm chiếc bóng đơn côi nhưng tất cả như vẫn còn động đậy trong lớp sương mù dĩ vãng. Thương yêu xưa một thời chất ngất nay đã kéo màn vĩnh biệt nhưng âm vang ngọt ngào thuở ấy cứ thôi thúc những nhát chém hư vô lẹm ngọt trong hồn. Người không còn tình vỡ vụn nát tan, ta mỏng mảnh nhòa phai trong hư mị, giã từ tình yêu giã từ ước vọng, trần gian này ngẫm lại cũng chỉ là mê ảo mà thôi...

Ngày không nhau... từ nay thôi nhé!
Giấc mơ yêu mãi mãi lụi tàn
Ngày không nhau nẻo về lặng lẽ
Vẫy tay chào mộng ảo trần gian..!

Mà sao đã biết nếu mất nhau rồi đời sẽ tệ tàn, trái tim sẽ héo rụi, tình cảm sẽ thui chột… mà khi còn nhau lại không chịu nâng niu giữ gìn bảo quản cẩn trọng vườn yêu? Sao không trân quý những gì đang có trong tay mà lại cứ mải miết đuổi theo những ánh hồng ảo tưởng để cuối cùng trắng tay trong cuộc tình hiện tại và tuyệt vọng trong hố thẳm của  mơ hồ đeo đuổi bấy lâu?

Rồi một ngày cho đến vạn đời sau
Ta bước tiếp mà nghe lòng trống rỗng
Những thương yêu chập chờn trong chén đắng
Vẫn nhói lòng vì ngày đó không nhau... 

Hãy trân quý từng mi-li-met TÌNH YÊU!
Và hãy cho nhau những gì có thể khi còn nhau, bởi ngày mai giông đời luôn chứa đầy rủi ro và bất trắc!

HANSY
***********************************************************************************************************


Nhận xét

Bài đăng phổ biến