VẮNG VẺ CHỢ CHIỀU
VẮNG VẺ CHỢ CHIỀU
[Ngũ độ]
Nên giờ xướng họa chẳng còn sôi
Bồng thơm thảo cũ chìm phiêu bạt
Cảm ngọt ngào xưa hết vãn hồi
Quãng nhạc bơ phờ như nước chảy
Cung đàn vất vưởng tựa bèo trôi
Lời thơ tản mát âm rời rạc
Chỉ thấy buồn tênh giữa trọc đồi
Cám cảnh thơ sầu quãng dạt trôi
Lữ khách lờ hương mù mịt ngoảy
Hồng nhan sững dạ bấp bênh hồi
Làm tơi tả ý dù ươm mộng
Khiến dửng dưng lòng dẫu quậy sôi
Giữa chợ chiều hôm người vắng vẻ
Nguồn mơ thuở nọ cũng tiêu rồi
*
CÔ QUẠNH
Cõi thế nhân tình chẳng sục sôi
Cứ mãi dằng dai còn trở lại
Thành ra ngớ ngẩn vẫn quay hồi
Hoa tàn rụng cánh người buông bỏ
Nước chảy theo dòng lũ cuộn trôi
Cảnh cũ bây giờ thêm vắng lặng
Hoàng hôn ngã lịm phía sau đồi
Chỉ thấy con thuyền lặng lẽ trôi
Nước lửng lờ mong hoài niệm vãn
Đàn run rẩy đợi cố nhân hồi
Kia vườn ảo diệu tình ươm ngát
Nọ khúc tang bồng nghĩa ủ sôi
Vẫn nhịp nhàng thơ dù tiếc rẻ
Đường thi họ chán cũng lâu rồi...
Nhận xét
Đăng nhận xét