VÀNG SON THUỞ NỌ

 
VÀNG SON THUỞ NỌ
[Ngũ độ]
 
Tình thơ dạo ấy đẫm hương nhiều
Mỹ lệ đêm nồng cháy đỏ thiêu
Nũng vấn vương hoài khua cảm xúc
Dìu bay bổng luyến ngợp cưng chiều
Loan phòng tuyệt diễm mơ màng đắm
Khoái cảm mê hồn dụ dỗ xiêu
Giữa mật đường yêu lồng gió thoảng
Vầng trăng mộng tưởng nói bao điều
 
Nghịch cảnh trần gian cũng lắm điều
Nên rồi quán đổ lẫn đình xiêu
Âm đàn rỗng tuếch tơi bời mộng
Tổ ấm buồn thiu lạnh lẽo chiều
Biếng hỏi han thường gây ngãi rụng
Đau ruồng rẫy bạc khiến lòng thiêu
Trầm hương thuở nọ đành rơi vãi
Cổ tích vàng son bỗng nhạt nhiều
 
HANSY
*
BỂ DÂU
 
Thi khách về mô gợi nhớ nhiều
Đoạn trường ly biệt tiết xuân thêu
Gặp nhau hớn hở tàn mây sớm
Xa cách bâng khuâng rụng nắng chiều
Chim xót cảnh xưa kêu khản tiếng
Đá buồn ngày cũ phủ xanh rêu
Đêm mai đào nở bầu trăng sáng
Xin chớ rượu say lệ mấy điều
 
Ai nhớ cùng nhau hứa thật nhiều ?
Bên đời khát vọng dệt khung thêu
Chân mây vẫn hẹn tình non nước
Góc bể luôn trao nghĩa sớm chiều
Chốn đó hoa còn trêu nắng mới
Nơi này tường đã phủ màu rêu
Chờ gì khi bóng hoàng hôn lặng
Khắc khoải tim côi, chỉ một điều...
 
Trần Thùy Linh

Nhận xét

Bài đăng phổ biến