TẺ LẠNH HỜN ĐÔNG

 
TẺ LẠNH HỜN ĐÔNG
[Ngũ độ]
 
Thuở quyện nhau vào những tối đông
Mình trao lịm ngát thoả môi hồng
Làm chan chứa mãi niềm say lượn
Để khát khao hoài giữa đợi trông
Vỗ cánh hoa tình  lơi lả diệu
Vờn hương cảnh mộng thiết tha nồng
Giờ đây trở lại con đường cũ
Thấy cả tâm hồn luỵ bão giông
 
Ân thề rạn nứt giữa trời giông
Ái cảm sầu đau nguyệt vữa nồng
Để xót xa lòng tim mãi rụng
Cho buồn bã sắc dạ hoài trông
Còn đâu thuở nọ bừng hương thắm
Đã hết chiều nao phả nụ hồng
Úa rã xuân tình khi bội phản
Nên giờ đẫm lạnh rét mùa đông
 
HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến