CUỐI NẺO TÀN ĐÔNG

 
CUỐI NẺO TÀN ĐÔNG
[Ngũ độ]
 
Ẩn khuất sao trời quạnh giữa đông
Mù tăm ngút thẳm cạn mơ nồng
Thương hoài buổi ấy bừng say dạ
Nhớ mãi hôm nào rủ hẹn sông
Rệu rã tâm hồn đau khổ tới
Tèm lem kỷ niệm rách bươm lồng
Người đi bỏ lại tình xưa cũ
Khiến kẻ sa lầy chịu rỗng không
 
Xót giữa đêm trường phải lặng không
Vì sao nghịch cảnh cứ chen lồng
Mùa xưa thoảng gọi đau lòng khách
Lối cũ vương sầu mịt nẻo sông
Lại ngỡ đường duyên hoài toả biếc
Dè đâu thủ đoạn mãi thay nồng
Mình ta gõ khúc chào ly biệt
Tiếc rẻ ân tình đã ngập đông
 
HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến