TÌNH THƠ XỨ QUẢNG

 

TÌNH THƠ XỨ QUẢNG
[Truyện thơ-Thập thủ-Ngũ độ]
 
1-KỲ NGỘ TÌNH CỜ
Thăm Đà Nẵng nhớ một người thương
Của dạo vừa xa những mái trường
Tuổi rối ren nhiều do mộng lỡm
Tim ngờ nghệch lắm dẫu tình vương
Mù tăm kỷ niệm bơ phờ trí
Loãng toẹt niềm tin khúc khuỷu đường
Giữa buổi đang sầu trên gác trọ
Nghe hồn chợt đắm biển trầm hương
 
2-GIEO CẦU GHẸO VUI
Vẻ dáng yêu kiều đẫm xạ hương
Làm tim lạc bước giữa thiên đường
Tâm lòng hạnh phúc êm đềm trỗi
Cảm hứng thơ tình lãng mạn vương
Để nhớ nhung hoài ngây mặt mũi
Dìu bay bổng mãi suốt đêm trường
Đôi hàng nhắn hẹn vèo song cửa
Chả biết trang đài dỗi hoặc thương
 
3-AI DÈ THÀNH THIỆT
Ơn trời ngọc nữ đoái lòng thương
Đã hẹn ngày mai trước cổng trường
Não phập phồng khi tìm ý ngỏ
Khuya trằn trọc giữa đắm hồn vương
Hoài mơ dậy nắng tưng bừng cảnh
Mãi mộng dìu ai lả lướt đường
Suốt quãng đêm dài không ngủ được
Quanh phòng cứ thoảng nụ quỳnh hương
 
4-ĐƯA ĐÓN CỔNG TRƯỞNG
Diễm lệ y là đóa oải hương
Lời yêu quyến rũ ngọt như đường
Vuông tròn sở thích vô bờ hợp
Sảng khoái tâm hồn rạng rỡ vương
Sớm lẹ làng đưa ngoài ngưỡng cửa
Chiều thong thả đợi trước ngôi trường
Song hành cứ vậy thường xuyên mãi
Cảm động xiêu lòng vững chắc thương
 
5-TẢN BỘ BÁT PHỐ 
Khi thời tiết đẹp khảm triền thương
Chủ nhật người yêu hoãn đến trường
Nũng điệu đà mơn làn gió tỏa 
Say giòn giã quyện nắng chiều vương
Tình nhân ngưỡng vọng huy hoàng phố
Tửu quán đàn ca rực rỡ đường
Bóng ngã sau hàng cây cổ thụ
Nghe từ thể phách lộng ngào hương
 
6-DẠO SÔNG BẠCH ĐẰNG
Những khúc sông chiều tỏa lịm hương
Vòng tay xiết chặt trải theo đường
Nồng lơi lả dáng giòn tan quyện
Sũng ngất ngây lòng ảo diệu vương
Khoảnh khắc hồn nhiên bàng bạc diễm
Nàng tiên gợi cảm thiết tha trường
Dòng mơ lượn sóng xuôi về biển
Gởi mộng hôn vào vũng luyến thương
 
7-TẮM BIỂN MỸ KHÊ
Xanh trời biển đẹp thấy mà thương
Sóng cả ùa theo sũng dặm trường
Bốc lửa hồn xiêu cuồn cuộn quẫy
Mê đào phách lạc rã rời vương
Vờn đưa đẩy bụng cài giông bão
Rướn vỗ về thân bủa mọi đường
Bữa tắm đong đầy trang kỷ niệm
Như còn đượm ngát những mùi hương
 
8-LEO NÚI NON NƯỚC
Cưỡi núi lên chùa tỏa lộng hương
Dìu ai thấm mệt cả cung đường
Kìa trong trẻo suối nhìn mây lượn
Nọ lửng lơ trời bỡn gió vương
Điệu mõ sinh tồn thanh thản ngái
Hồi chuông tỉnh ngộ véo von trường
Mình thăm ngẫu hứng vài hang động
Cảnh sắc ươm tình bỗng nịnh thương
 
9-VẦY DUYÊN GÁC TRỌ
Đêm hồng kỷ niệm mãi hoài thương
Buổi đó cùng ai lượn quãng trường
Trí thẫn thờ mê nào chịu ngủ
Khuya hừng hực luyến hãy còn vương
Bèn kêu hiệp sức xây tình sử
Đã cuốn vào nhau tẩm mật đường
Ngọc thể trao đời thơm phức noãn
Bây giờ nhớ lại vẫn nồng hương
 
10-CUỐI NẺO TẰM TƠ
Bão tố kinh hoàng bủa dạ hương
Làm cho cổ tích bỗng hoang đường
Thề xây xẩm bạt lòng đau vỡ
Ước khẳng khiu tàn lệ trĩu vương
Bởi tắt bình minh rầu rĩ lạ
Vì lâm thảm kịch xót xa trường
Quỳnh Loan cách biệt tình luôn giữ
Cảm xúc môi nào thật dễ thương
 
HANSY




*
TUỔI NGỌC NGÀ
1
Phượng trổ hai người vội vã thương
Cầm tay lặng bước giữa sân trường
Ngày ai viết chuyện hồn xao xuyến
Tuổi ngọc đan tình cảnh vấn vương
Cứ tưởng yêu nàng trông bảng bút
Nào hay chốt cửa chạy trên đường
Sao đành bỏ lạnh miền hoang hoải
Hạnh phúc xen vào ửng sắc hương
2
Hạnh phúc xen vào ửng sắc hương
Đừng xuôi bỏ bẫng một con đường
Làm tươi nước biển xanh màu luyến
Giữ vẹn môi hồng đượm sắc vương
Hoảng hốt trăng luồn đêm cách hạ
Trầm ngâm bạn hỏi lúc chia trường
Tim lần khắc khoải hồi chuông nhịp
Bão cuộn mưa chiều lặng lẽ thương
3
Bão cuộn mưa chiều lặng lẽ thương
Nhành hoa rụng đỏ cuối sân trường
Xưa thuyền chuyển bến dài đêm đợi
Mới nguyệt qua nhà vẹn ánh vương
Não nuột hôm chờ nhau trước cổng
Trầm ngâm buổi đếm hạ bên đường
Lưng chừng giấc ngủ hoa buồn nẫu
Tỉnh giấc chưa tròn mộng cố hương
4
Tỉnh giấc chưa tròn mộng cố hương
Làm sao hạnh phúc dẫu chia đường
Rừng sâu vượn hú quanh hiềm tránh
Núi thẳm ong gào quẩn khích vương
Mãi tưởng yêu người thơm luỹ mộng
Hoài nghi đuổi gió lộng canh trường
Mây sầu chải nhẹ đông nào chuyển
Khổ hạnh phiên đời hẳn mến thương
5
Khổ hạnh phiên đời hẳn mến thương
Hào quang vụt tắt chốn quan trường
Ngày xưa nhập ngũ đừng mơ  tướng
Chốn cũ giao thời chẳng lánh vương
Phú quý giăng mành xuyên cảnh học
Vinh hoa phủ bóng chạnh đôi đường
Cung sầu khúc quạnh buồn dang dở
Thảm thiết trôi dòng lạnh ngõ hương
6
Thảm thiết trôi dòng lạnh ngõ hương
Từng canh khắc khoải viết thơ đường
Đâu ngờ chuốc tủi người xoay mượn
Vẫn tưởng đeo phiền kẻ khóc vương
Gió lạnh tràn qua đành chuyển quán
Trăng xa chiếu lọt ngẫm quên trường
Tình nương một thoáng buồn trăn trở
Giã biệt nhau rồi nguyện mãi thương!
7
Giã biệt nhau rồi nguyện mãi thương
Ngày sau chúng bạn đắp xây trường
Cây bàng trước sảnh che nhành gãy
Gốc phượng sau nhà rủ nhụy vương
Lãnh đạm khen dòng vơ vẩn nguyệt
Hồn nhiên mến cảnh lững lơ đường
Đâu nhường khổ hạnh vây tiềm thức
Thảng thốt bao ngày nhạt úa hương
8
Thảng thốt bao ngày nhạt úa hương
Từng đêm khắc khoải nhớ thi đường
Trau phần ngữ điệu ca thường cuộn
Rũa chuyện ân tình mến hẳn vương
Tháng lại duyên xưa phiền vọng các
Ngày qua phận cũ muộn mê trường
Thêm lần đối mặt điều hoang tưởng
Bỏ lạnh trăng ngàn vệt sóng thương
9
Bỏ lạnh trăng ngàn vệt sóng thương
Bình minh đã hửng nhộn qua trường
Lòng say chẳng giữ nhiều tâm vững
Dạ ngã không còn lắm mộng vương
Xấp ngửa trăm loài nuông cảnh diệt
Tròn vuông triệu vật ngả bên đường
Phiên trà đạm bạc thuyền neo cảnh
Ngẫm lúc yêu người trải giọt hương
10
Ngẫm lúc yêu người trải giọt hương
Đêm say bỗng tỉnh nhạc bên đường
Tâm thành chuyển tính êm đềm dệt
Nghĩa thắm hong niềm rộn rã vương
Tưởng tượng em về chơi trước cồng
Hình dung bạn bước dạo nơi trường
Cùng nhau diện áo huyền trang nhã
Thả giấc mơ hồng thuở mến thương
 
Kiều Phong



Nhận xét

Bài đăng phổ biến