164 NGÙI THƯƠNG KỶ NIỆM
164
NGÙI
THƯƠNG KỶ NIỆM
[Nhạc-Giao
cổ]
NÊU xưa
giã biệt chẳng đi cùng
AI có
chao lòng quá vãng rưng
ĐÃ thảo
thơm hồn khi nắng lịm
TỪNG ngây
ngất dạ buổi tim chùng
NHẶT mơ lẻ
giấc tình lơi lả
HOA ái êm
đềm ướp mộng chung
THẤY cảnh
ngày nao vàng ảo vọng
BUỒN ơi
thổn thức hãy xin đừng
CẢM mong
dã dượi cũng xin đừng
THÔNG suốt
tâm lòng não khổ chung
ĐƯỢC bổng
ngời tim bừng mãi biếc
NỖI yêu vẫn
lịm chớ rơi chùng
VẮNG ai sắc
nhạt môi tình xám
XA ấy đêm
nhòa nước mắt rưng
NGƯỜI hỡi
triền miên ngùi kỷ niệm
THƯƠNG
thương dáng nhỏ đến vô cùng
HANSY
*
BUỔI HỌC CUỐI
CÙNG
TIẾNG
trống bâng khuâng buổi cuối cùng
VE đàn
bản nhạc tiếng rưng rưng
NỨC
lòng mong để thời gian chững
NỞ phượng
làm chi sợi nắng chùng
BUỒN thế
bao ngày nâng trí vững
HƠN nhiều
những lúc học bài chung
TIẾNG
tim nhỏ máu hồn lơ lửng
LÒNG vẫn
hoài mơ giã biệt đừng
BIẾT phải
chia tay chẳng thể đừng
AI vừa
nán lại nỗi sầu chung
CÒN bao
kỷ niệm lòng như cũng
NHỚ mãi
thầy cô dạ bỗng chùng
ĐẾN cảnh
mai tìm ơn nghĩa dựng
ÂN tình
lại khiến lệ lòng rưng
TÌNH
chưa kịp nói ai hờ hững
KHÔNG
được chờ nhau để bước cùng
Minh
Hien
Nhận xét
Đăng nhận xét