142 NỖI NIỀM QUÁ VÃNG


142
NỖI NIỀM QUÁ VÃNG
[Giao cổ]

Ráng chiều giục giã vọng nguyền xưa
Ôi nhớ tình nao biết mấy vừa
Khúc vũ nghê thường xao xuyến mộng 
Điệu đàn hương lửa ngọt ngào mưa
Còn chăng người hỡi lời trao sớm
Chi nữa duyên hời tiếng gọi trưa
Dõi suốt mùa yêu tìm quá vãng
Chao lòng kỷ niệm cứ đòng đưa 

Chao lòng kỷ niệm cứ đòng đưa 
Nhớ lắm người à tiếng võng trưa
Giã biệt lời thương sầu úa phận
Chia lìa thơ vọng ướt nhàu mưa
Đừng quên nhé đượm đà thuở ấy
Nồng mặn ngày nao chớ nói vừa
Một bóng bên đời xơ xác lặng
Ráng chiều giục giã vọng nguyền xưa

HANSY
*
TUỔI THƠ

 Ân tình gửi lại những ngày xưa
Gặp gỡ rồi thương ngỏ mấy vừa
Giọt nắng còn vương dầm dãi cửa
Câu hò vẫn vẳng nhẹ nhàng mưa
Ầu ơ tiếng mẹ ru hời bữa
Kẽo kẹt cây cầu thả bước trưa
Kỷ niệm ban đầu say đắm nữa
Loang chiều gió nổi giọng đò đưa

Loang chiều gió nổi giọng đò đưa
Một thoáng mây mờ thả quãng trưa
Mắt ngọc yêu kiều mong trỗi lửa
Môi hồng quyến rũ gọi mời mưa
Lòng thương ngọn trúc ngà nghiêng ngửa
Nỗi nhớ nhành mai đẹp nở vừa
Khắc khoải con đường hoa ngọt sữa
Ân tình gửi lại những ngày xưa

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến