154 NGÕ CHIỀU HOANG QUẠNH


154
NGÕ CHIỀU HOANG QUẠNH
[Ô thước-Giao cổ]

Đường quê lặng bước duỗi trơ chiều
Mây nước ơ hờ nhuốm tẻ hiu
Cứ tưởng ngàn xanh rờn dặm liễu
Đâu dè dốc cũ mịt đồi tiêu
Triền thơ rã xám hoang tàn chiếu
Bạc ẩm ương nhòe nẻo phú xiêu
Để ngỡ ngàng thay tình lắm kiểu
Nên đành lỡ phím tuột đường yêu

Lỡ phím nên đành rã cuộc yêu
Cung Hằng ám muội khiến thề xiêu
Ái ân cạn nghiêng bầu liêu xiếu
Dốc tửu hoang toàng hạnh phúc tiêu
Có phải phũ phàng nên hết dịu
Hay là bội bạc để sầu hiu
Mà sao phận kiếp mình không liệu
Đến nổi đau thương xót xáy chiều

HANSY
*
BÂNG KHUÂNG

Bâng khuâng biển nắng gọi mơ chiều
Bóng Hải Âu chìm giữa quạnh hiu
Chỉ có khung trời bàng bạc liễu
Không còn nhịp phách lả lơi tiêu
Ngoài khơi tiếng hát nhân ngư diễu
Cạnh đảo con thuyền ái nghĩa xiêu
Sóng dữ luôn rình sao định liệu
Mong cầu giữ trọn tấm lòng yêu

Giữ trọn tim này nguyện mãi yêu
Nghiêng bầu dốc cạn để hồn xiêu
Rung đàn lệ đẫm tuôn mành chiếu
Lạc phím cung sầu bỏ quãng tiêu
Gió đẩy đưa tình đêm ảo diệu
Trăng vùng vẫy bóng cảnh hiu hiu
Chòng chành giấc mộng hương đời níu
Khỏa đắm huyền hoa đợi mỗi chiều

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến