145 NỢ TẦM NHẢ TƠ


145
NỢ TẦM NHẢ TƠ

Nàng thơ duyên phận bén lâu rồi
Cho dẫu chao nguồn cũng khó thôi
Nhớ dạo cùng huynh hòa tứ trỗi
Thương lần với muội thả vần trôi
Mà sao vẫn thấy ân tình thổi
Cũng lại thầm nghe kỷ niệm bồi
Ta cứ lai rài khi rảnh rỗi
Cho lòng thi sỹ miệt mài sôi 

Cho lòng thi sỹ miệt mài sôi
Bấm phím trời trăng suối biển bồi
Hãy để mơ tình ngan ngát xối
Và hoài mộng nghĩa ngọt ngào trôi
Tầm xuân ngát lộng duyên hoài trỗi
Tâm huyết thơm bừng chí chẳng thôi
Lãng mạn bút nghiên nào có lỗi
Nàng thơ duyên phận bén lâu rồi

HANSY
*
LƯU LUYẾN

Có phải người xưa đã biệt rồi
Đây hình bóng cũ ảo mà thôi
Cùng ta lạ lẫm không nhìn ngó
Với kẻ thân tình dỗi giận trôi
Quá vãng quay về nơi tủi ngập
Thời gian khỏa nấp nỗi đau bồi
Nhìn theo chẳng biết làm chi nữa
Bão nổi trong chiều nước sục sôi

Bão nổi trong chiều nước sục sôi
Hờn dâng đắm biển lệ thương bồi
Quay về bớt hận tình mang bỏ
Ở lại thêm buồn nghĩa vứt trôi
Để mặc xuân thì đang rũ mất
Còn đâu hạnh phúc để xây bồi
Mỗi buổi xa dần lưu luyến đợi
Có phải người xưa đã biệt rồi

Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến