146 NGỠ NGÀNG KHÚC ÁI
146
NGỠ NGÀNG KHÚC ÁI
[Ô thước]
Trần
gian lắm cành thật đau lòng
Khiến
cội ân nào rệu rã chong
Cứ
ngỡ nồng thơm hoài giữ sắc
Nào
hay ái cảm đổi thay dòng
Trăng
thề ngúng nguẩy quên thề hẹn
Phím
ước tan tành lạc ước mong
Để
kẻ tình si sầu rã rượi
Khiến
cho hương lửa sớm hoen phòng
Hương
lửa chòng chao nhạt úa phòng
Chung
nguyền ơi hỡi khó mà mong
Trầm
luân sớm tối vì đen phận
Khổ
hạnh ngày đêm bởi lạc dòng
Khập
khiễng tim hồn bên ngớ dại
Thẫn
thờ trí dạ giữa mù chong
Nào
ai gan ruột đà xoay chuyển
Để
mối tình thơ phải chạnh lòng
HANSY
*
DÃ TRÀNG
Âm thầm chở cát nhọc chi lòng
Dẫu biển bao lần giật tố phong
Bóng xoã về tây hoài ngược nẻo
Trời xoay chuyển hướng vẫn xuôi dòng
Công nào tính được ngàn thương cảm
Nghĩa chẳng đo lường vạn nhớ mong
Mải miết đêm ngày xây mộng huyễn
Tình kia vĩ đại tấm thân còng
Tình kia vĩ đại tấm thân còng
Bỗng một hôm nào chẳng muốn mong
Sóng dữ tràn lên làm đổ dậu
Thuyền nan trống lại phải theo dòng
Tim hồng vỡ vụn ra từng mảnh
Xác nhỏ tan tành mỗi đợt phong
Những tiếng ca buồn nơi ảo vọng
Cầm sao lệ đẫm khổ tâm lòng
Minh Hien
Âm thầm chở cát nhọc chi lòng
Dẫu biển bao lần giật tố phong
Bóng xoã về tây hoài ngược nẻo
Trời xoay chuyển hướng vẫn xuôi dòng
Công nào tính được ngàn thương cảm
Nghĩa chẳng đo lường vạn nhớ mong
Mải miết đêm ngày xây mộng huyễn
Tình kia vĩ đại tấm thân còng
Tình kia vĩ đại tấm thân còng
Bỗng một hôm nào chẳng muốn mong
Sóng dữ tràn lên làm đổ dậu
Thuyền nan trống lại phải theo dòng
Tim hồng vỡ vụn ra từng mảnh
Xác nhỏ tan tành mỗi đợt phong
Những tiếng ca buồn nơi ảo vọng
Cầm sao lệ đẫm khổ tâm lòng
Minh Hien
Nhận xét
Đăng nhận xét