TRỞ KHÚC ÚA VÀNG

 
TRỞ KHÚC ÚA VÀNG
[Ngũ độ]
 
Dạ bỗng buồn tênh trở úa vàng
Đông về tẻ lạnh gió luồn sang
Vương mờ nẻo phố khua vào mộng
Phủ trọn màn đêm trỗi nhớ nàng
Lặng lẽ phòng đơn chìm cảnh nuối
Âm thầm gác cũ dậy niềm mang
Tình xưa để lại nhiều hoang phế
Rã phím chùng tơ lệ thảm hàng
 
Quạnh quẽ mờ xa cảnh xếp hàng
Ai giờ hạnh phúc kẻ sầu mang
Mùa trăng bạc phếch vì thay ngãi
Cõi nắng buồn xo bởi vọng nàng
Cứ ngỡ ân tình thơm ngọc trải
Đâu dè kỷ niệm buốt màu sang
Chiều đông nặng trĩu đời tê tái
Khiến cả buồng tim cũng sượng vàng
 
HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến