THÔI MONG

272.
THÔI MONG 

Vlỡ hết rồi chẳng nữa mong 
Người
xưa giờ đã lắm con bồng 
Đau
hồn thắt dạ khi a cổng 
X
ót ruột hoang nguyền thuở tiễn sông 
Đã nhủ tình phai
đừng nữa ngóng 
Sao mà tim nhớ cứ hoài rong 
Bóng hình
nămbừng cơn mộng 
Tha thắt ta ơi lệ thắm dòng 

HANSY

DẠ LUYẾN

Tình ơi thôi nhé
có gì mong
Đâu nữa
ngời thơm sắc bưởi bồng
Lật cánh duyên
nào sai điệu gió
Nghiêng lòng hoa
ấy lạc triền sông
Tưởng là vạn kiếp
nồng tim hiệp
Đâu biết
cả đời phải bước rong
Thơ thẩn bên cầu ta ngóng nhạn
Buồn nao thắt dạ
cuốn theo dòng

HANSY

TRÁCH HỜN 

Tình đã
từ ly dạ đổi dòng 
Bây chừ hoang hoải kiếp
hờ rong 
Gió ngang ngược hướng
sầu chan dạ 
Thuyền dọc xuôi chèo
tủi hẹn sông 
Chi mộng song hành nơi thủy nhược 
Nào mơ tao ngộ chốn non bồng 
Sáo xưa quên lối về chung nguyện 
Sao mãi
tim này cứ mãi mong 

HANSY


NHẮN GỞI 

Sương tủi hờn mây lệ
ứa dòng 
Kiếp đời mưa bão oải mùa dông 
Lặng lờ phím
não treo mành gió 
Xa xót thức hồng thả nước sông 
Tháng hạ giao tình nên mộng đẹp 
Mùa trăng tương ngộ kết duyên bồng 
Gõ bồn ca khúc
đào nguyên hội 
Thăm thẳm phương nào
ai có mong 

HANSY



Nhận xét

Bài đăng phổ biến