MAN MÁC

56.
MAN MÁC
[Ngũ độ]

Luyến cảm bây giờ lạc quãng đâu
Mà nghe khắc khoải giữa hoang màu
Tình ơi có hiểu lòng thương lậm
Mộng hỡi sao mà ái chẳng sâu
Nếu nợ duyên này không thỏa mãn
Thì trăng ước nọ phải u sầu
Làm cho mỗi đứa hờn thêm nặng
Khiến nẻo tâm hồn quạnh quẽ ngâu

Khiến nẻo tâm hồn quạnh quẽ ngâu
Làn tim ủ dột quánh mi sầu
Ngày nao ước thệ cùng nhau mãi
Buổi ấy chia lìa biệt nẻo sâu
Cứ ngỡ ngàn năm bừng hảo mộng
Nào hay mấy nhịp đã phai màu
Từng đêm quá vãng về chao dạ
Dõi mắt nhưng nào kỷ niệm đâu

HANSY


NỖI NIỀM

Đêm hồn lặng lẽ bước về đâu
Ngõ tối thênh thang điện ngả màu
Phố quạnh im lìm sương phủ kín
Đường hoang vắng vẻ gió lùa sâu
Vàng thương đợi ngóng trong niềm nhớ
Ngã mộng chờ trông khuất nẻo sầu
Cách trở xa xôi tình lận đận
Nơi lòng lệ đổ hóa trời ngâu.

Nơi lòng lệ đổ hóa trời ngâu
Mộng ủ thương ai thảm thiết sầu
Thức thổn rên từng cơn quặn thắt
Trọc trằn giấc ngủ chẳng vùi sâu
Vì yêu dạ trở buồn hoen sắc
Bởi nhớ lòng vương héo rũ màu
Sợ bóng người ta ngầm khắc khoải
Đêm hồn lặng lẽ bước về đâu.

Hà Thu 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến