PHƯỢNG XƯA

51.
PHƯỢNG XƯA
(Ngũ độ-Ô thước)

Hè ươm dáng phượng thoảng mơn trời
Rực rỡ chao tình tỏa sắc rơi
Đỏ thắm như lòng khua cõi đượm
Ngời thơm tựa nắng khỏa men lời
Mơ màng tuổi thệ muôn trầm ước
Ấp ủ cung nguyền vạn xõa khơi
Kỷ niệm lâng hồn ran biếc trỗi
Trường xưa thuở mộng mãi in rồi

Hoài in thuở mộng trí tâm rồi
Sách vở chan hồn bạn cũ vơi
Nghĩa nhạc năm nào bung nở luyến
Tình thơ dạo ấy thỏa xao vời
Hò khoan điệu trẻ cầm chân hỡi
Hẹn ước trăng rằm thẩm ngõ ơi
Quá vãng đan chùng len nhịp thở
Hè xưa lặng lẽ cánh hoa rời

HANSY

HÈ LƯU LUYẾN

Hè sang phượng vĩ nở loang trời
Đỏ cánh bên đường lặng lẽ rơi
Cảnh sắc hiu buồn hôm tiễn bạn
Hoàng hôn lịm ngắt bữa trao lời
Từng trang kỉ niệm còn lưu ấn
Mấy buổi bên thầy vẫn đọng khơi
Tiếng kẻng tan trường như vẫyy gọi
Lần theo quá vãng lệ tuôn rồi

Lần theo quá vãng lệ tuôn rồi
Nức nở bên thềm bữa học vơi
Bạn cũ ngày nao giờ vắng vẻ
Thầy cô thuở nọ cũng xa vời
Còn đâu tiết giảng chiều thơ hỡi
Chẳng gặp hôm đùa nét chữ ơi
Tuổi ngọc chào nghiêng lòng ước khẽ
Dù cho Hạ đến chả chia rời

HCQ


Nhận xét

Bài đăng phổ biến