CÔ TỊCH

CÔ TỊCH
(Thuận Nghịch độc)

Trường hận dỗi mơ vắng lặng phòng
Trưởng cung nhòa héo quạnh thơ dòng
Sương chìm nẻo lạc đau niềm ngóng
Hướng bạt nơi chùng rát nỗi trông
Thương nuộc sút nhòe hoen vỡ mộng
Tưởng cơn tàn ngắt lặng chao lòng
Đường mưa lẩn khuất tình xa vọng
Vương lệ chớm buồn đẫm lạnh không


Không lạnh đẫm buồn chớm lệ vương
Vọng xa tình khuất lẩn mưa đường
Lòng chao lặng ngắt tàn cơn tưởng
Mộng vỡ hoen nhòe sút nuộc thương
Trông nỗi rát chùng nơi bạt hướng
Ngóng niềm đau lạc nẻo chìm sương
Dòng thơ quạnh héo nhòa cung trưởng
Phòng lặng vắng mơ dỗi hận trường

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến