BẾN HỠI

49.
BẾN HỠI
(Ô thước)

Bến hỡi ân tình mãi vẹn mong
Ngàn năm em nhé giữ tươi hồng
Đong đưa cánh diệu mềm tao võng
Lả lướt nguyền thơm đượm khuỷnh lòng
Chớ để lửa hương nhầm nẻo trống
Và đừng ân ái chịu vòm không
Từng đêm duỗi ngát niềm hoan bổng
Để cõi duyên trần thỏa ước trông

Duyên trần thỏa ước vạn niềm trông
Minh nguyệt tuyền vân vũ khúc lồng
Ngan ngát dốc tình câu huyễn đọng
Mơ màng khúc ái nốt huyền mong
Mà nghe lâng luyến trườn qua cổng
Cũng thấy trầm mê lướt dạo lòng
Thương nhé cho đời luôn náo động
Bạc bàng mắt diễm ngợi triền sông

HANSY

CÁNH BUỒM LẠC

Gãy cánh hoan buồm khỏi đợi mong
Thuyền xa bến lẻ rã duyên hồng
Lời yêu mấy thuở tròn cơn mộng
Tiếng ngỏ nào khi vẹn nỗi lòng
Lặng lẽ canh tàn trăng mỏi ngóng
Âm thầm khắc lụi cảnh mòn trông
Vì đâu hạnh phúc lèn khung mỏng
Một nẻo mơ vàng bỗng hóa không

Một nẻo mơ vàng bỗng hóa không
Đành thôi biệt giã xót xa lồng
Anh về chốn nọ nhà cao cổng
Thiếp ở miền đây rạn cõi lòng
Nức nở mi nhoà đau sợi võng
Bơ phờ ái nhạt não triền sông
Buồn thương số phận dây tình mỏng
Gãy cánh hoan buồm khỏi đợi mong

HCQ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến