LẴNG NHẴNG

LẴNG NHẴNG
(NĐT-bánh chưng)

Cõi lạnh đông về có hiểu chăng
Mà nghe nẻo cũ thiết tha chằng
Còn chi quãng ấy tình yêu vẳng
Cũng vợi xưa nào ái cảm giăng
Lại ngỡ ngàn thu hoài tỏa nắng
Ngờ đâu mấy buổi rẽ chia đằng
Hồn ơi nỗi nhớ triền miên nặng
Kỷ niệm hoan thề đã hóa băng


HANSY


QUÃNG LẶNG

Thu buồn gác quạnh tỏ cùng chăng
Bởi luyến người xa nghĩ chập chằng
Bạn hữu đâu tường bao sớm chẳng
Nhân tình có hiểu những chiều giăng
Mong dường ngập đến ngày ly bẵng
Nhớ cũng nhiều thêm buổi biệt đằng
Khoảng cách nào chia từng ngã lặng
Sao trời rực cháy mảng đường băng

+Minh Hien 

LẶNG LẼ

Muốn dệt bao điều ấy hiểu chăng
Lồng tim nhịp thở cứ chao chằng
Tìm cơ gạn nói mà run chẳng
Kiếm hội đưa lời ngại trở giăng
Họ ở xa đàng cơn gió bẵng
Tôi thời nẻo tận khóm mây đằng
Nhiều đêm đứng giõi phương trời lặng
Nỗi nhớ dâng trào kết tựa băng.

+Hà Thu Nguyen 

LẠNH LẼO

Tọa chốn cung đình ngẫm phải chăng
Mà sao lạnh lẽo tưởng đông chằng
Chìm nơi trướng phủ hồn thinh lặng
Quẫn nẻo mây cuồng dạ nín giăng
Thoáng rộng lầu cao tình vẫn chẳng
Lu mờ phận hẩm nghĩa không đằng
Nhìn đâu cũng chỉ màu sương trắng
Chả lẽ khuôn trời lại đóng băng

+Phan Thái Hà 

NẾU PHẢI...

Lau dòng lệ chảy khóc rồi chăng
Chỉ mỗi mình em cứ buộc chằng
Mạng ảo nên là cơn huyễn thắng
Duyên hờ bởi vậy nỗi buồn giăng
Ngàn thu gửi lại dường mơ nắng
Triệu kẻ đành qua nghĩ đến đằng
Nếu phải chia đường xin mãi lặng
Tim nè nguyện sẽ hoá thành băng

+Minh Hien 

CHÁN MẠNG

Hỏi những tay hùng chán mạng chăng
Ngồi xe đánh võng lượn đeo chằng
Trên hè chẳng rộng mà hô gắng
Dưới ngõ không nhiều lại bảo giăng
Tuổi mới đầu xanh còn giữa chặng
Tình chưa dạ thắm đã lên đằng...
May thì đỡ nhẹ nhưng quàng đắng
Rã thịt xương tàn phải bó băng...

+QuynhThai Tran 

ĐỢI CHỜ

Phố nhỏ thu buồn đợi nữa chăng
Kìa ai mỏi mệt bóng khuya chằng
Thềm lâu, nguyệt ảnh, mơ hồ tán
Cửa gác sương mùa lạ lẫm giăng
Nhuốm võ vàng chi? Đời lạc cảnh
Làm ngơ ngác mãi, phận xa đằng
Bao giờ khoảnh khắc màn đêm rỡ
Thả giữa lưng trời, một chớp băng

+Thám Hoa

ĐÃ TRỌN LÒNG YÊU

Ở tận nơi nào nghĩ đến chăng
Hồn côi lỡ quấn cảnh tơ chằng
Còn lưu cảm ái người trao tặng
Vẫn luyến dây tình họ thả giăng
Triệu cánh hoa hồng lơi lả lẵng
Ngàn đêm tối sẫm bỏ bê đằng
Lời thơ gửi gắm hoài yên lặng
Vẽ mộng êm đềm chỉ giá băng

+Minh Hien 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến