TỰ NGẪM

92.
TỰ NGẪM

Lầm than cát bụi khỏa tâm người
Biết đến khi nào thảm lụy vơi
Mỏi cánh thương nguyền chau khúc lặng
Trần thân khổ hạnh nuối tim mời
Mê lầm phận rã rời duyên số
Tan tác tình yêu huyễn ảo lời
Cứ mãi xoay vần nuôi vọng tưởng
Thì sao cuộc sống đượm môi cười

HANSY

HỒI TƯỞNG

Kỷ niệm tình yêu mãi nhớ người
Cho dù năm tháng chẳng hề vơi
Vầng trăng gọi mải mê lời hẹn
Bát ngát niềm mơ cánh gió mời
Thương buổi tỏ lòng bên bến nước
Lặng khi tiếp mộng giữa khúc lời
Rồi em trở gót về phương lạ
Từ đó hồn ta chẳng tiếng cười

HANSY



Nhận xét

Bài đăng phổ biến