42. VƯƠNG NGỮ YÊN THƯƠNG NGƯỜI MỘT MỐI TÌNH SI

42.
VƯƠNG NGỮ YÊN
THƯƠNG NGƯỜI MỘT MỐI TÌNH SI

Có người bảo: Nàng vô hồn, nhạt nhẽo. Một cô gái yếu đuối, không có chủ kiến, lúc nào cũng bám theo Mộ Dung Phục ....Như một cái bóng ....

Cũng có người bảo nàng ngu ngốc cứ yêu hoài gã biểu ca "Lấy việc khôi phục Đại Yên là mục tiêu lớn nhất của đời mình ".

Trong mắt độc giả, nàng là một cô gái nhỏ đáng thương với mối tình si dại .

Nàng yếu đuối, mỏng manh nhưng trong cái nhìn của xã hội phong kiến hà khắc ấy, nàng vẫn sẵn sàng làm một cái bóng lặng thầm bên Mộ Dung Phục, bất kể đêm ngày ......Vì sao ? Chẳng phải đó là tình yêu ?

Mộ Dung Phục là "ngụy quân tử ", kẻ có thể vì mục đích của mình mà làm bất cứ điều gì ?

Vương Ngữ Yên biết không ? Nàng biết chứ.

Giữa đại hội võ lâm, biểu ca nàng thất bại nhục nhã, suýt tự tử, Vương Ngữ Yên nhìn thấy tất cả. Nhưng nàng cũng không hề khinh thường chàng. Cái bóng ấy vẫn lặng thầm bên cạnh Mộ Dung Phục. Không cần đền đáp, không cần một lời tri ân. Chỉ cần được nhìn thấy biểu ca, biết chàng vẫn an toàn. Với Vương Ngữ Yên, thế là quá đủ.

Đáp lại nàng là gì ?

Biểu ca nàng đã chà đạp lên mối tình chân thành đó. Cô gái nhỏ ngây thơ ngỡ ngàng nhận ra từ rất lâu, một góc trái tim chàng cũng không còn có chỗ cho mình. Nàng đau đớn, tuyệt vọng. Nhưng hoàn toàn không có oán hận. Trái tim Ngữ Yên có thể tan vỡ nhưng nó không hề như Vương Phu Nhân - mẹ nàng. Nó không oán thù Mộ Dung Phục. Đó là điểm độc giả thích nhất ở Vương Ngữ Yên -"Thần tiên tỉ tỉ ".

Có nhiều độc giả lên án cái sự chuyển hướng quá mau lẹ của nàng qua Đoàn Dự. 

Nhưng tại sao lại ngay thời điểm ấy ?

Đoàn Dự vì nàng mới bị Mộ Dung Phục đánh rơi xuống giếng hoang. Trái tim thiếu nữ đã đau lại càng đau. Ngữ Yên cũng không phải là một cô gái vô tình. Với Đoàn công tử, không có tình yêu nhưng làm sao tránh được hai chữ "cảm kích ". Một kẻ quá si tình, vì mình bao lần suýt mất mạng, lại còn vì nàng tha mạng cho biểu ca, suýt nữa đã bị ám toán mất mạng. Ngữ Yên cũng chỉ là một cô gái mới lớn. Đứng trước tấm chân tình ấy, nàng cũng rung động không ít lần. Song Vương Ngữ Yên vẫn là Vương Ngữ Yên, với mối tình tha thiết dành cho Mộ Dung Phục ....Giờ đây, biểu ca của nàng đã thay đổi, còn nỡ đánh Đoàn công tử bỏ mình dưới giếng sâu. Người chết không do mình nhưng vì mình mà chết. Cái duy nhất Ngữ Yên có thể làm là cùng người một chỗ hai mồ ....Và nàng đã làm đúng như thế. Một cô gái trọng tình trọng nghĩa. 

Hỡi thế gian, tình ái là chi ?

Lý Mạc Sầu vì tình mà trở nên độc ác. Quách Tương vì tình phí cả tuổi thanh xuân, tìm kiếm một bóng hình trong ảo ảnh ...Ngữ Yên cũng là một trong số những cô gái si tình nhưng nàng may mắn hơn cả, nhận được một kết cuộc hạnh phúc. Giây phút biết Mộc Uyển Thanh là em ruột, Đoàn Dự còn cảm thấy vui nhưng lúc biết Ngữ Yên là em gái mình, trước mắt chàng chỉ có nỗi đau. Thế tại sao lại nói tình yêu của Dự dành cho Ngữ Yên chỉ là sự say mê dáng hình một "thần tiên tỉ tỉ "?.....Ngữ Yên liệu không xứng đáng có được hạnh phúc, được bình yên khi mà bây giờ bên cạnh nàng, vốn đã không còn ai để yêu thương?

"Thương người một mối tình si
Đêm dài cô tịch, riêng mình quặn đau"

Nhận xét

Bài đăng phổ biến