ĐẮNG ĐÓT

102.
ĐẮNG ĐÓT
(Ngũ độ thanh)

Sương mù lạnh lẽo phả buồn thêm 
Huyễn ảo mùa xưa lịm buốt rèm 
Có phải mê lầm hoen giữa dạ
Hay là thực tế phủ màn đêm 
Tình quay nẻo ngỡ ngàng nhân thế
Khắc khoải trần gian nguyệt rẽ thềm 
Dẫu biết trên đời đều tạm cả 
Nhưng lòng chẳng được phút nào êm

HANSY



ĐỘC THOẠI

Chao lòng xót ruột phả buồn thêm 
Lặng giữa niềm đau trở giấc rèm 
Khúc tủi trầm ca thầm mỗi điệu
Câu hờn ngút tỏa vọng từng đêm 
Triền miên gối lẻ tàn hoang dậy
Khắc khoải canh sầu não nuột thêm 
Độc ẩm cô phòng thơ lẫn đắng 
Bao giờ sóng bão được hoài êm

HANSY 


CẦU DUYÊN

Ru chiều thoảng gió gợi sầu thêm 
Mãi nhớ hình ai buổi vịn rèm 
Để thậm mơ hồ vang lịm khắc
Nên rồi huyễn ảo dậy tràn đêm 
Từ khi ngớ ngẩn tàn hoang dạ
Cứ phải ngù ngơ buốt lạnh thềm 
Mãi ước duyên về thơm nẻo hạnh
Xin trời phối ngẫu được hòa êm

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến