HOÀI THU

98.
HOÀI THU

Giữa cánh thu về ngoái vọng em
Hình như vẫn thế dáng bên thềm
Chiều nao mắc cỡ hoa vờn nhẹ
Buổi ấy thẹn thùng gió thoảng êm
Đã lặng vần thơ huyền mộng ảo
Và thôi nốt nhạc diệu ru mềm
Lòng ta thương nuối ngàn xưa cũ
Để giọt sương buồn phả lạnh đêm

HANSY

NUỐI NGUYỀN

Vẫn hoài mộng tưởng dáng hình em 
Như phảng phất ai thoảng cuối thềm 
Ngoái cánh thơ tình lâng ảo diệu
Dõi vùng kỷ niệm chợt nồng êm 
Còn đâu ánh mắt mơ huyền đượm
Chi nữa làn môi dịu ngọt mềm
Tiếc nuối trăng thề nay giộp vỡ 
Cho lòng thăm thẳm một màn đêm

HANSY

GIỌT NHỚ

Lộng toả hương thừa một dáng em 
Chiều nao tóc xõa lướt ngang thềm 
Bồng bềnh thi tứ nhiều hoang dại
Thỏ thẻ xuân lòng những dịu êm 
Cứ ước mắt tình chan trí mọn
Và mơ môi ngọt ướp tim mềm
Rồi em quay bước về phương lạ
Để giọt u sầu gõ nhịp đêm

HANSY




KÝ ỨC

Bỗng chốc nơi này chẳng có em 
Miền côi rụng xuống lạnh hoang thềm 
Còn đâu bướm lượn thùa hương biếc
Chi nữa ong vờn dệt cõi êm 
Dẫu biết sông đời tuôn thác loạn 
Mà sao kỷ niệm xiết tim mềm 
Trầm hương mấy độ giờ hoang hoải
Để xót xa về thảng thốt đêm

HANSY


Nhận xét

Bài đăng phổ biến