LOVE STORY – CHUYỆN TÌNH
LOVE STORY – CHUYỆN TÌNH
Đó là một câu chuyển ngữ sang lời Việt trong nhạc phẩm
'Love Story' - 'Chuyện tình' của nhạc sĩ Phạm Duy.Oliver Barrett là một sinh viên khoa luật Đại học Harvard (Mỹ), tình cờ quen nàng Jenny Cavilleri, một nữ sinh viên ưu tú khoa nhạc Trường cao đẳng Radeliffe. Nàng, theo mô tả trong truyện của Erich Segal là "đẹp và vô cùng thông minh, yêu Mozart và Bach, yêu nhóm Beatles". Họ gặp nhau lần đầu trong một lần đến thư viện và tiếp theo là ở trận khúc côn cầu mà chàng là cầu thủ khá nổi tiếng, và nàng đến để cổ vũ, rồi từ đó chuyện tình nảy nở…
Lần theo quyển hồi ký Dòng đời của ca sĩ Elvis Phương, một nam danh ca nổi tiếng từng đạt giải Kim khánh trước 1975 với nhiều bản nhạc trẻ của nhóm Phượng Hoàng, tôi đã đọc thấy (và nghe thấy) Elvis Phương đã thu âm bản nhạc này ở đĩa nhạc Shotguns 26 vào năm 1971. Ở bản thu này, với kỹ thuật phối khí khá kinh điển - chỉ có vài nhạc cụ điện tử như guitar lead, guitar bass, trống và organ - của hơn nửa thế kỷ trước, vẫn nghe da diết, với giọng huýt sáo kết bài quen thuộc và không lẫn vào đâu được của nam danh ca này.
- Ba rất ân hận - giọng ông khẽ khàng, bàng hoàng.
Không hiểu sao, tôi bất giác nhắc lại câu nói đã học được từ lâu của một người con gái xinh đẹp, nay đã chết.
- Yêu là không bao giờ để mình phải nói câu ân hận.
Thế rồi, tôi lại làm cái điều tôi chưa từng bao giờ làm trước mặt ông, càng chưa bao giờ làm trong cánh tay ông. Tôi khóc".
Nhận xét
Đăng nhận xét