DÕI BÓNG NGƯỜI ĐI
1849
DÕI BÓNG NGƯỜI ĐI
Đường thương đã tắt, đẫm bi đát sầu
Vầng trăng đã rụng qua cầu
Vần thơ trao gởi đã rầu rĩ ôi.
Thương cho chung thủy lại bôi bác nào
Vì đâu vạ gió đổ nhào
Vì đầu nên nổi phải hao hớt lòng.
Hắng đêm trở giấc chợt mông quạnh luồn
Thương mình lệ đẫm sầu tuôn
Sương khuya ướt lạnh, tẻ cuồn cuộn khơi.
Trời cho hai đứa chẳng dời đổi duyên
Để câu hoan lạc chung thuyền
Để muôn năm được hiệp uyên ương nồng…
Nhận xét
Đăng nhận xét