KHÚC DẠO MÊ HỒN
1852
KHÚC DẠO MÊ HỒN
Lưới tình lồng lộng, bám dai dẳng đời
Làm sao tả hết ngôn lời
Sầu bi, phúc hạnh dậy khơi chuyện cùng.
Mà sao lụy vướng nẻo lùng bùng chao
Tưởng đâu diệu ngọt mơ ngào
Té ra chìm nổi khiến hao hớt nhiều.
Bơ vơ cuối dốc, đắm phiêu lãng mù
Đơn phương ôm khối tình u
Mà nghe man mác giữa mù mịt tim…
Kể vô trong rọ, sớm chìm nghĩm thôi…
Nhận xét
Đăng nhận xét