CHỐN XƯA VỀ LẠI
CHỐN XƯA VỀ LẠI
[Ngũ độ]
Vọng mãi hôm nào vẻ khướt say
Mộng nỉ non cài bao ước diễm
Tình vương vấn quyện giữa mơ dày
Yêu vì dạ thắm triền miên toả
Mãn nguyện môi hồng lả lướt bay
Tiếc những dòng thơ vàng kỷ niệm
Người ghi hạnh phúc trải đêm ngày
Ân tình xỉn tựa lá vàng bay
Tàn canh trí nhão ê chề rạc
Vỡ mộng hồn đau thảm thiết dày
Khiến chỏng chơ thề đen kịt vãi
Nên hờ hững gặp xám nồng say
Chiều nghiêng bóng nhỏ sầu tê dại
Chẳng biết làm sao vượt quãng này
*
ĐẮM NGỌT NÀY
Chi làn gió thoảng vội vàng say
Lòng xưa cứ ngụ chăng tình nẩy
Chốn cũ còn ôn chẳng mộng đầy
Chợt dẫm chân người lên nẻo ấy
Hay tìm bóng kẻ dạt lần đây
Thầm duyên mấy thuở nay buồn vậy
Để lỡ thề kia nghẹn úa ngày .
Cho hoài cảm nghĩ nhớ về đây
Trời đông lạnh lẽo tim sầu cháy
Cõi hạ đành hanh nắng rải đầy
Một chút hờn ghen làm biển lẫy
Đôi phần mến gợi trở bờ say
Ngàn trông trải ước như từng vậy
Bởi ngỡ thuyền im ái vẹn này.
Nhận xét
Đăng nhận xét