MƠ NGƯỜI THƯƠNG HÀ NỘI
MƠ NGƯỜI THƯƠNG HÀ NỘI
Em hỡi, phương Nam nắng rực nơi đây
Ước bấy lâu về cùng
thoáng heo may
Của một chút giá lạnh
lùa trong gió
Cánh bướm vờn chao
nghiêng mặt hồ Tây.
Ta hằng mơ một chiều
đông mê say
Bờ môi Em ấm nồng
chuốc cuồng quay
Sá gì một tí hơi trời
se lạnh
Ta cùng Em hâm nóng cõi trời này.
Chân mộng lãng đãng về cõi hằng mơ
Ta ru hồn dập dìu nhạc cùng thơ
Chầm chậm băng qua muôn ngàn cổ tích
Em hay là ai,
nghiêng dáng bên bờ?
Ta xuyến xao trước tình
Em Thủ đô
Trời mây hợp bích dệt
khúc trông chờ
Lòng xao động nghe
niềm yêu thức giấc
Ơi Em, Hà Nội, đài
các, kiêu sa.
Một lần ghé qua, vạn
lần vấn vương
Giấu giữa tim này trĩu
gánh yêu thương
Em ơi, phố cũ tình
ca nồng thắm
Mai Ta về rồi... xa xót mấy đoạn trường.
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét