HỒ HÀ NỘI

                      HỒ HÀ NỘI

1.
HỒ GƯƠM - HỒN CỦA NƯỚC
[Ngũ độ]

Giữa cảnh mây trời tựa bức tranh
Hồ Gươm nắng đẹp phủ đô thành
In hình lộng lẫy chân cầu đỏ
Thả bóng yêu kiều cội liễu xanh
Tháp cổ ngàn năm còn tĩnh lặng
Đền xưa vạn thuở vẫn yên lành
Đây hồn Tổ Quốc ta gìn giữ
Vọng tiếng vua Hùng ngỡ ở quanh

Vọng tiếng vua Hùng ngỡ ở quanh
Người Nam Việt sống buổi trong lành
Xây đời rạng rỡ dòng luôn thắm
Gửi phận êm đềm nước mãi xanh
Chữ hiếu cho tròn sâu tợ biển
Lòng trung nhớ vẹn vững như thành
Gươm Hồ toả sắc nghiêng mình đợi
Giữa cảnh mây trời tựa bức tranh

Minh Hien

HỒ HOÀN KIẾM

Ven hồ lượn thủy biếc màu tranh
Thái Tổ nhà Lê đã gọi thành
Tích cổ đòi gươm lồng chuyện cũ
Quy vàng ngậm kiếm giữa ngàn xanh
Là do nước Việt mong nhà ổn
Chỉ muốn toàn dân được cõi lành
Bỏ giáo trùng tu nhiều quãng đẹp
Yên bình phát triển rạng ngời quanh

Tháp cổ linh Rùa mãi lượn quanh
Đền thiêng hiển miếu Ngọc Sơn lành
Cầu Thê Húc đỏ choàng thơm đượm
Thủy Tạ đêm nồng xõa ngát xanh
Mộng khởi Đài Nghiên hòa ước mãn
Lòng khoa Ngọn Bút vẽ mơ thành
Hoà Phong đóa Lộc vừng khai nở
Tổ quốc êm đềm tuyệt diễm tranh

HANSY

HỒ GƯƠM

Hồ Gươm ở gữa đất kinh thành
Mặt nước soi hình liễu trải xanh
Lộng lẫy huy hoàng khoe sằc ảnh
Yêu kiều diễm lệ tỏa màu tranh
Đền xưa bão tố dầm mưa lạnh
Tháp cổ cuồng phong giữ phận lành
Trả kiếm Thần Quy vàng nhận lãnh
Lê trào Nguyễn chúa trị vòng quanh

Lê trào Nguyễn chúa trị vòng quanh
Tổ quốc ngày nay vững mạnh lành
Dựng giữ dân giàu thay bối cảnh
Xây gìn nước thịnh đổi nhà tranh
Chung lòng bảo vệ cờ sao ánh
Hợp sức chăm bồi cõi biển xanh
Phát triển sơn hà vươn viễn thạnh
Hồ gươm ở giữa đất kinh thành

Thuan Van Nguyen

TẢN MẠN HỒ GƯƠM

In hình diễm lệ khác nào tranh
Đấy cảnh Hồ Gươm giữa nội thành
Vẫn một khung trời mây điểm trắng
Thêm vài cội liễu lá choàng xanh
Nghìn thu mãi chứng lòng can đảm
Vạn kỷ hoài soi nhẽ tốt lành
Tổ quốc Tiên Rồng... ôi đẹp đẽ
Muôn đời hậu thế thỏa vờn quanh

Muôn đời hậu thế thỏa vờn quanh
Sử rạng còn khơi những ý lành
Đã khắc sâu vào trong buổi nhạt
Luôn điền kín lại quãng ngày xanh
Hồn thiêng lãnh thổ là kim tháp
Dáng hãnh toàn dân tựa cổ thành
Mặt nước mang điềm yên vĩnh cửu
In hình diễm lệ khác nào tranh.

Độc Cô Khách
2.
BÊN HỒ THIỀN QUANG
[Ngũ độ]

Bên hồ gió thoảng nhẹ nhàng đưa
Khắc khoải lòng ta nghĩ mộng vừa
Cỏ vẫn mơ màng xuyên lối phượng
Sương còn nũng nịu nối hàng mưa
Hoài ngơ ngẩn dáng mong tình cũ
Mãi rộn ràng tim ngóng cảnh thừa
Chợt bỗng tâm hồn xao xuyến bởi
Êm đềm kỷ niệm những ngày xưa..

Êm đềm kỷ niệm những ngày xưa..
Thuở mới thầm yêu nghĩ ngợi thừa
Giọng ảo thâm trầm bao ngõ nắng
Chân mờ phảng phất một làn mưa
Nồng hoa sữa ngọt quây quần vẫn
Vắng nẻo đường quen gặp gỡ vừa
Nỗi nhớ chòng chao về nghẹt thở
Bên hồ gió thoảng nhẹ nhàng đưa

Minh Hien

SÓNG HỒ THIỀN QUANG

Gợn sóng la đà thoảng mãi đưa
Thiền Quang ủ mộng luyến lưu vừa
Vòng quanh rực rỡ bao đường phố
Chính giữa êm đềm vẻ giọt mưa
Rộn rã dường nghe lời hiển sáng*
Trầm ngâm tưởng vọng phút giao thừa
Chiều buông nắng nhạt mơ màng viễn
Phách thể âm thầm lạc cõi xưa

Phách thể âm thầm lạc cõi xưa
Mà nghe khấp khởi lộng dư thừa
Kìa thơm thảo dậy khi chờ nắng
Nọ ngẩn ngơ về giữa ngóng mưa
Cũng mộng ôm choàng ngây ngất đủ
Làm cho thỏa lịm khát khao vừa
Trầm hương quyện quấn mùi hoa sữa
Gợn sóng la đà thoảng mãi đưa

HANSY
*Thiền quang=Ánh sáng của thiền

BÊN HỒ XUÂN HƯƠNG

Rặng liễu ven hồ gió đẩy đưa
Lòng xao xuyến dậy kể sao vừa
Đồi thông lặng lẽ chờ trong gió
Phố lạnh âm thầm dõi dưới mưa
Ngóng ngẩn ngơ hoài đâu mộng cũ
Tìm ngơ ngác mãi chỉ mơ thừa
Xô bồ giữa bước người xa lạ
Náo nhiệt không còn những cảnh xưa

Náo nhiệt không còn những cảnh xưa
Dù lưu luyến mãi chỉ dư thừa
Người đi lãng bạt ngoài sương gió
Kẻ bước phiêu bồng giữa nắng mưa
Ước hẹn năm nào tha thiết lỡ
Câu thề thuở nọ xuyến xao thừa
Mơ hồ dáng nhỏ tìm đâu nữa
Rặng liễu ven hồ gió đẩy đưa

Cư- Nguyễn

NHẠT

Xa rồi những buổi đón và đưa
Cảm ái hôm nay khó thể vừa
Tiếc thuở duyên đầu hưng hửng nắng
Thương thời nghĩa mới sụt sùi mưa
Đường loan cỏ mọc hoang tàn cảnh
Ngõ phượng rong rêu đổ nát thừa
Dĩ vãng quay về trong nhạt nhẽo
Mong gì hạnh phúc mối tình xưa

Mong gì hạnh phúc mối tình xưa
Mấy độ người qua đã quá thừa
Dạo trước cung đàn vi vút gió
Bây giờ phím nhạc dạt dào mưa
Ông Tơ sính lễ vì chưa đủ
Nguyệt Lão se duyên bởi chẳng vừa
Một phút mơ màng tim nhớ ảnh
Xa rồi những buổi đón và đưa

Vũ Nguyên

BUỒN THƯƠNG KỶ NIỆM

Ngọn liễu quanh hồ lả lướt đưa
Lòng xao xuyến gợi mãi không vừa
Khi mùa vội vã buông làn gió
Lúc cảnh âm thầm giã trận mưa
Ngõ dạ mơ màng ân ái đủ
Buồng tim nghĩ ngợi luyến lưu thừa
Nên thờ thẫn nhớ trong dằn vặt
Rủa oái oăm làm lỗi hẹn xưa

Rủa oái oăm làm lỗi hẹn xưa
Thời gian đẹp đẽ hóa ra thừa
Xui người lưỡng lự thương chiều nắng
Khiến nỗi im lìm giận buổi mưa
Não nuột hương đời chưa biết thỏa
Bàng quan vị sống chẳng sao vừa
Duyên sầu khắc khoải bên hàng sữa
Ngọn liễu quanh hồ lả lướt đưa

Độc Cô Khách
3.
ĐÊM HỒ GIẢNG VÕ
[Ngũ độ]

Hồ đêm Giảng Võ ánh trăng mờ (M)
Mặt nước bình yên chảy lững lờ (L)
Giữa cảnh mây trời êm dịu ngắm
Ngoài song thiếu nữ lặng im chờ (CH)
Con đường lá rụng lòng thanh thản
Khách sạn rèm buông vẻ hững hờ (H)
Kỷ niệm vui buồn năm tháng cũ
Tình yêu tựa sóng quẫy đôi bờ (B)

Tình yêu tựa sóng quẫy đôi bờ (B)
Một thuở êm đềm vẫn nhớ ơ (Ơ)
Bóng liễu đòng đưa mềm yểu điệu
Hình hoa thổn thức lặng như tờ (T)
Không tròn nghĩa ái làm tim dại
Chẳng vẹn đường duyên có gã (KH)
Vẫy bút đề thơ ngồi tựa cửa
Hồ đêm Giảng Võ ánh trăng mờ (M)

Minh Hien

KHÚC TRẦM HỒ GIẢNG VÕ

Giảng Võ cà phê quyện ánh mờ
Hàng cây dọc phố khẽ im lờ
Trần Huy Liệu sáng êm đềm tỏa
Ngọc Khánh đường quen thỏa mãn chờ
Nhớ thuở ân tình thơm rộn rã
Lồng đêm quá vãng ngọt ru hờ
Chiều nghiêng giọt nắng trời xanh thẳm
Những tưởng hình ai đứng cạnh bờ

Những tưởng hình ai đứng cạnh bờ
Mà nghe thấm đẫm giọng lay hờ
Kìa môi kỷ niệm ngon ngào hé
Ấy nẻo tình nhân nũng nịu chờ
Chẳng biết niềm mơ còn đọng mãi
Nhiều khi nỗi ước chịu phai lờ
Mình ta ngoái lại mùa thương cũ
Giảng Võ cà phê quyện ánh mờ

HANSY

LÃNG MẠN TRỜI ĐÊM

Giảng Võ hồ đêm điện chiếu mờ
Lăn tăn nước gợn ánh trăng lờ
Đàn mây lãng mạn thêu làn đợi
Nhịp gió nồng say duỗi phím chờ
Nẻo dạ ơ kìa mê mẩn dại
Triền tim lại thấy lịm say khờ
Từ trong cảnh ấy thời sinh mộng
Khép lọn mi cong mắt xõa hờ

Khép lọn mi cong mắt xõa hờ
Làm say lịm thế nẻo môi khờ
Và tim bất chợt rên làn nhớ
Dạ bỗng gầm lên vũ điệu chờ
Gió hỡi dông tình xao xuyến mở
Kìa mây sóng mộng quấn quanh lờ
Hình trăng thấp thoảng mơ huyền ảo
Giảng Võ hồ đêm điện chiếu mờ.

Hà Thu

ĐÊM NHỚ NGƯỜI TÌNH

Ảo não vầng trăng chiếu mập mờ
Trầm ngâm cảm xúc bỗng như lờ
Mơ màng Giảng Võ khơi niềm ngóng
Nức nở Hồ Tây trỗi điệu chờ
Ngõ mộng bao mùa gây thấp thỏm
Vườn yêu những buổi gợn ơ hờ
Đêm trường bóng quạnh ôm buồn bã
Lẳng lặng hờn duyên rẽ bến bờ

Lẳng lặng hờn duyên rẽ bến bờ
Nên đời mãi trách cảnh thờ ơ
Đường xưa rộn rã mà y ắng
Lối cũ rình rang chỉ hệt tờ
Lưỡng lự hoa đèn soi bước oải
Đìu hiu ánh điện tỏ thân KH
Do người thuở ấy đi biền biệt
Ảo não vầng trăng chiếu mập mờ.

Độc Cô Khách
4.
CHIỀU TRÊN HỒ THỦ LỆ
[Ngũ độ]

Nắng xoã dần buông hồ Thủ Lệ
Vương đầy kỷ niệm khi chiều xế
Bàn chân thiếu nữ thảnh thơi về
Giọng nói chàng trai thầm thĩ kể
Ngỡ đó thiên đường tuổi cặp kê
Ngờ trong cõi mộng nơi trần thế
Êm đềm dạo bước nẻo làng quê
Chẳng nhớ thời gian ù chậm trễ

Chẳng nhớ thời gian ù chậm trễ
Tìm quên nỗi khổ buồn nhân thế
Còn ai nguyện sống bởi câu thề?
Dẫu họ đang truyền bao tiếng kể
Đợi mãi chưa về ngắm cảnh quê
Mong hoài sẽ gặp nhìn dương xế
Theo dòng ảo vọng thẫn thờ mê
Nắng xoã dần buông hồ Thủ Lệ

Minh Hien

GIỌT BUỒN HỒ THỦ LỆ

Nên hồ giữ lấy bờ mi lệ
Bởi đẹp nhưng buồn trong quãng xế
Khách sạn Hàn to những buổi về
Đường Kim Mã rộng nhiều câu kể
Mơ luồn kỷ niệm gối đầu kê
Mộng xõa thời gian dùng ảnh thế
Hỡi cánh ân tình đọng vẻ quê
Còn không lịm ngát hay đà trễ

Còn không lịm ngát hay đà trễ
Nẻo bụi che mờ hương cõi thế
Lậm gió ngờ nghi lỡ dở thề
Thêm lời bạc bẽo âm thầm kể
Trăng vàng giã biệt mối tình quê
Quãng bổng từ ly vành nguyệt xế
Lặng giữa tiêu điều thuở ái mê
Nên hồ giữ lấy bờ mi lệ*

HANSY
*Thủ Lệ= giữa hồ có dải đất lớn hình oval giống giọt nước mắt,
nên tên hồ hàm ý giữ lấy giọt lệ ở bên trong.

CHIỀU MỘT MÌNH QUA PHỐ

Anh thầm đứng giữa chiều hoa lệ
Mãi gọi tên người khi buổi xế
Chỉ thấy ngoài xa nhạc khẽ truyền
Nên nhầm cạnh bóng lời êm kể
Hoàng hôn ái ngại chuyển lâu dài
Bối cảnh trầm ngâm lùi chậm trễ
Giọt nẫu tuôn trào bởi nhớ thương
Tâm hoài dỗi mộng sao đành thế

Hương mùa lại trỗi sầu nhân thế
Đọng cả ưu phiền lên bước trễ
Có nhẽ thời gian thoảng luận bàn
Hay là ngẫu hứng đang trình kể
Rồi xua kỷ niệm đến canh đầu
Để hãm hình xưa vào chặng xế
Những biết bao lần tại nẻo đây
Anh thầm đứng giữa chiều hoa lệ.

Độc Cô Khách
5.
HỒ VĂN*
[Thuận nghịch độc]

Nắng dệt tơ vàng khẽ toả lan
Hồ ven liễu rủ nhẹ buông đàn
Lặng thầm mơ bóng thương đầy phủ
Êm dịu nhớ hình cảm đẫm chan
Vẳng tiếng oanh cười vui nghĩa dệt
Vang lời yến thả mộng tình đan
Trắng tà bay, mại mềm nhi nữ
Lẵng kết hồng hoa trải ngập tràn

Tràn ngập trải hoa hồng kết lẵng
Nữ nhi mềm mại bay tà trắng
Đan tình mộng thả yến lời vang
Dệt nghĩa vui cười oanh tiếng vẳng
Chan đẫm cảm hình nhớ dịu êm
Phủ đầy thương bóng mơ thầm lặng
Đàn buông nhẹ rủ liễu ven hồ
Lan toả khẽ vàng tơ dệt nắng

Minh Hien
----------
*Hồ Văn (hay còn gọi là Hồ Minh Đường, Hồ Giám)
nơi các sỹ tử thường qua lại

THOẢNG GIỌNG BÌNH VĂN

Nắng Hồ Văn trải ánh chiều lan
Bình ướm giọng thơ gió quyện đàn
Lặng đắm mơ ngời tha thiết dậy
Bay cùng mộng ước dạt dào chan
Vẳng nghe lời ái đường thăm hỏi
Lâng tỏa khúc tình lối dẫn đan
Trắng nõn gò Kim* chờ Phán Thủy**
Lẵng thơm bừng dạ vấn vương tràn

Tràn vương vấn dạ bừng thơm lẵng
Thủy phán chờ Kim gò nõn trắng
Đan dẫn lối tình khúc tỏa lâng
Hỏi thăm đường ái lời nghe vẳng
Chan dào dạt ước mộng cùng bay
Dậy thiết tha ngời mơ đắm lặng
Đàn quyện gió thơ giọng ướm bình
Lan chiều ánh trải Văn Hồ nắng

HANSY
*gò Kim Châu giữa hồ
**Phán Thủy đường, nơi bình văn thơ của nho sỹ

CHIỀU BÊN HỒ.

Nắng hoài buông ngã vệt chiều lan.
Bờ vọng khẽ đâu tiếng khảy đàn.
Lặng hướng qua ngày chờ nghĩa dệt.
Êm dòng đợi ngõ ước mùa đan.
Vẳng khoe cành liễu thầm mơ mộng.
Say lượn ánh hồng thẹn chứa chan.
Trắng điểm hồ in ngời tuyệt sắc.
Lẵng khơi hòa tỏa nhớ nhung tràn.

Tràn nhung nhớ toả hoà khơi lẵng
Sắc tuyệt ngời in hồ điểm trắng
Chan chứa thẹn hồng ánh lượn say
Mộng mơ thầm liễu cành khoe vẳng
Đan mùa ước ngõ đợi dòng êm
Dệt nghĩa chờ ngày qua hướng lặng
Đàn khảy tiếng đâu khẽ vọng bờ
Lan chiều vệt ngã buông hoài nắng

NT. (Chung Tình Ngốc)
6.
HOÀNG HÔN HỒ BẢY MẪU
[Tính danh]

Men hồ Bảy Mẫu lá vàng rơi
Quán Gió hoàng hôn đỏ rực trời
Giữa đảo Hoà Bình cây ngợp lối
Bên cầu Thống Nhất cỏ tràn nơi
Công Viên ngóng bạn còn chưa tới
Rạp Xiếc chờ nhau để đón mời
Cạnh sát qua đường Lê Duẩn đợi
Tim Hà Nội nhớ cảm đầy vơi

Tim Hà Nội nhớ cảm đầy vơi
Đại Việt đường quen tiếng gọi mời
Trở lại Vân Hồ tha thiết nỗi
Quay về Giải Phóng rộn ràng nơi
Đài Phun Nước nhỏ mềm đan sợi
Bán Đảo Dừa xanh đẹp toả trời
Tưởng đến Miền Nam thầm nhắn gởi
Men hồ Bảy Mẫu lá vàng rơi

Minh Hien

BẢY MẪU – CHIỀU HOÀI NIỆM
[Ngũ độ]

Bảy Mẫu yên bình nắng nhẹ rơi
Hồ in mặt nước ửng da trời
Nghe chiều lá rụng choàng muôn nẻo
Dõi sớm sương mờ khỏa mọi nơi
Ấy đảo ươm tình mơ vẫy gọi
Kìa xe bán dạo khẽ rao mời
Triền xưa quá vãng về thăm hỏi
Kỷ niệm e rồi cũng xám vơi

Kỷ niệm e rồi cũng xám vơi
Còn chi mộng đắm thuở yêu mời
Làm mê mẩn ước vùi trăm ngã
Khiến dẳng dai buồn xõa vạn nơi
Cứ ngỡ đường xưa còn kỷ vật
Nào đâu ái cũ đọng ven trời
Chiều nghe vọng nhớ ngùi tâm tưởng
Bảy Mẫu yên bình nắng nhẹ rơi

HANSY

CUỘC TÌNH ĐÁNH RƠI

Ảnh diện yêu kiều nỡ đánh rơi
Hồn vong lạc lõng cứ than trời
Âm thầm ức cảnh không cùng ngõ
Lặng lẽ thương người phải tách nơi
Khắc khoải bao mùa tên vẫn gọi
Trầm ngâm mỗi buổi chốn luôn mời
Nhưng đành lịm tắt trong hồ hởi
Nẫu kiếp ôm đồm để mộng vơi

Nẫu kiếp ôm đồm để mộng vơi
Sầu thân quạnh quẽ gió sương mời
Mơ màng bước quyện quanh trần cõi
Hớn hở vai kề cạnh diễm nơi
Rạng rỡ tương đồng vun thửa đất
Bình minh tác hợp xẻ phương trời
Sao giờ ảo não rên buồn tại...
Ảnh bóng yêu kiều nỡ đánh rơi.

Độc Cô Khách

THÁI NGUYÊN QUÊ TÔI

Định Hóa sương ngàn nhẹ nhõm rơi
La Hiên nhãn ngọt ngút xanh trời
Êm đềm Núi Cốc thuyền muôn lối
Lặng lẽ Quan Triều mỏ khắp nơi
Nọ bến Sông Cầu im sóng đợi
Này ga Đa Phúc nhộn tàu mời
Làng Cài nổi tiếng từ bao thuở
Đất Thái danh trà nhớ chẳng vơi

Đất Thái danh trà nhớ chẳng vơi
Sông Công hiện đại thiết tha mời
Đây na Đình Cả thơm nghìn lối
Đấy lạc Phú Bình nổi vạn nơi
Đậu phụ Bình Long chan nghĩa xóm
Bánh chưng Cổ Lũng ủ hương trời
Tân Cương ấn tượng khi vừa đến
Định Hóa sương ngàn nhẹ nhõm rơi.

DUNG NGUYÊN

HỒ HÀ NỘI

Bảy mẫu ven hồ lắm lá rơi
Tây Hồ một thuở đạn dầy trời
Thiền Quang nước bạc tràn mọi lối
Trúc Bạch cây xanh phủ khắp nơi
Ngọc Khánh đang chờ bao kẻ đợi
Hoàng Cầu sẵn đón bấy người mời
Hồ Văn cảnh đẹp khai không vợi
Giảng Võ tràn đầy tát chẳng vơi.,.

Giảng Võ tràn đầy tát chẳng vơi
Nghĩa Đô vẫy gọi tỏ chào mời
Thành Công cảnh đẹp sao chẳng tới
Thủ Lệ người xinh khắp mọi nơi
Bảy Mẫu  cây xanh giăng khắp đất
Linh Đàm mặt nước bóng ịn trời
Nghĩa Đô bún dẻo  mời người tới
Quảng Bá bên đường lá rụng rơi.,.

Huy Thong Pham
7.
HỒ LINH ĐÀM*
[THTK]

ĐẦM xưa sự tích Thánh Chu đồ
MỰC vẩy lên trời buổi hạn khô
LƯU dấu bút nghiên còn lại vũng
TRUYỀN câu truyện kể tạo nên hồ
NHO gia đức độ thờ xây miếu
SỸ học tài năng chết dựng mồ
GIÁO dưỡng trò hay ghi sử sách
LINH ĐÀM TÔ ĐIỂM NÉT THÀNH ĐÔ

LINH ứng ngày nay hồ kiến tạo
ĐÀM như mảnh nguyệt trồi ra đảo
TÔ màu nước biếc bạn về chơi
ĐIỂM sắc trời xanh mình bước dạo
NÉT đẹp yêu kiều giữa gió mây
THÀNH xưa cổ kính dù mưa bão
ĐÔ rời dạy chữ tiếng lừng vang
ĐẦM MỰC LƯU TRUYỀN NHO SỸ GIÁO

Minh Hien
-------------
*Hồ Linh Đàm trước đây là Đầm Mực

LINH ĐÀM XƯA & NAY
[THTK]

ĐẦM đen mặt nước bởi nghiên đồ
MỰC trải khắp trời buổi nắng khô
LƯU lại trần gian nhiều sự tích
TRUYỀN cho vạn kiếp một thanh hồ
NHO sinh hạn cứu thơm vườn ruộng
SỸ tử đời xiêu táng đáy mồ
GIÁO dục ơn vàng không kể xiết
LINH ĐÀM TÔ ĐIỂM NÉT THÀNH ĐÔ

LINH khí mùi thơm* trời kiến tạo
ĐÀM chia lắm ngã vòng quanh đảo
TÔ ngời tháp bảo cuộn cuồn bay
ĐIỂM xuyết con đường thong thả dạo
NÉT mới cao tầng rợp sắc vôi
THÀNH siêu vững móng dừng cơn bão
ĐÔ trì** tuyệt cảnh vượt ngàn xưa
ĐẦM MỰC LƯU TRUYỀN NHO SỸ GIÁO

HANSY
*Linh Đàm=Đầm cỏ thơm
**Đô trì=Hồ thủ đô

NÚI CỐC – SÔNG CÔNG

SÔNG uốn quanh như bức họa đồ
CÔNG là biểu tượng lệ chưa khô
TĨNH chiều gió thoảng êm lời nhạc
LẶNG tiếng chuông ngân nhẹ sóng hồ
MIỀN thánh trầm bay đôi chú Hạc
NHO quan án dựng một ngôi mồ
GIÁO điều mảnh đất như rồng phượng
NÚI CỐC YÊN BÌNH NHỚ THỦ ĐÔ

NÚI xưa vạn thuở mưa nguồn tạo
CỐC gọi hè về xanh ngát đảo
YÊN cảnh bầy chim vỗ cánh đùa
BÌNH thân lũ bướm theo đàn dạo
NHỚ đời tự tại buổi trời dông
THỦ phủ an nhiên ngày gió bão
ĐÔ đốc Dương Minh ở chốn này
SÔNG CÔNG TĨNH LẶNG MIỀN NHO GIÁO.

DUNG NGUYÊN

LINH ĐÀM HỒ

ĐẦM thiêng vốn ẩn một thư đồ
MỰC hiển mưa lành dưỡng đất khô
LƯU giữa thời gian kìa nhược thủy
TRUYỀN trong điển tích nọ thiên hồ
NHO hiền thuở ấy khuynh nền miễu
SỸ giỏi ngày nao lập nấm mồ
GIÁO ngữ Nam Triều luôn thảo lược
LINH ĐÀM TÔ ĐIỂM NÉT THÀNH ĐÔ

LINH tánh bao đời mong cải tạo
ĐÀM ưu lộng lẫy như quần đảo
TÔ hồng sắc cảnh vẫy người thăm
ĐIỂM thắm màu hoa vời nhẽ dạo
NÉT hãnh đâu màng cuộc bể dâu
THÀNH kinh chẳng ngại màn giông bão
ĐÔ đàng vẫn thoảng dáng tiền nhân
ĐẦM MỰC LƯU TRUYỀN NHO SĨ GIÁO

Độc Cô Khách
8.
ĐÊM HỒ TIMES CITY
[Song điệp]

Nhịp nhịp nhàng nhàng điệu sóng vây
Lan lan chuyển chuyển khắp vùng nầy
Hồ Times lãng lãng phiêu phiêu gió
Ánh điện huyền huyền ảo ảo mây
Chậm chậm nhanh nhanh làn nước biếc
Cao cao thấp thấp mảnh trăng gầy
Tình ca mãi mãi êm êm hát
Nhớ nhớ nhiều nhiều đã tới đây

Nhớ nhớ nhiều nhiều đã tới đây
Mơ mơ mộng mộng nép vai gầy
Hàng dừa vút vút xanh xanh cổng
Địa ốc trùng trùng điệp điệp mây
Ngất ngất ngây ngây hồn xác vậy
Say say đắm đắm cõi lòng nầy
Theo chân nhẹ nhẹ vui vui bước
Nhịp nhịp nhàng nhàng điệu sóng vây.

Minh Hien

THIÊN ĐƯỜNG TIMES CITY
[Đơn điệp]

Vây tròn phố thị giữa trùng vây
Này nước hồ TIMES sóng lượn này
Nhạc phả ven bờ loang vũ nhạc
Mây vờn đỉnh tháp lộng trời mây
Đượm nồng lá vẩy làn mơ đượm
Gầy dựng đường quanh nét mảnh gầy
Đó hẳn thiên đường âu hẳn đó
Đây là tuyệt phẩm chính là đây

Đây là tuyệt phẩm chính là đây
Gầy cuộc tồn sinh giúp mộng gầy
Gió nhẹ loang chiều thơm thảo gió
Mây bồng tỏa nắng dạt dào mây
Ấy vương vũ điệu đan ngày ấy
Này đượm tình duyên lịm buổi này
Cảnh nước hòa chan lồng diệu cảnh
Vây tròn phố thị giữa trùng vây

HANSY
9.
SOI BÓNG HỒ TRÚC BẠCH
(Khoán thủ chiết tự, nđt)

T rải phố đầy hoa phượng vỹ hồng
R u hồn Cố Ngự* cảnh hồ trong
U hoài thả bước đường quen rộng
C hậm rãi dừng chân quán nhỏ vòng
B uổi hạ nghe lòng chan nỗi nhớ
A nh vàng thoảng tiếng gợi niềm mong
C ầu con nối nhịp ra ngoài đảo
H ưởng gió bình yên lạc giữa dòng

H ưởng gió bình yên lạc giữa dòng
C on đường Trấn Vũ đợi người mong
A i từng đã hẹn hàng cây cuối
B ạn vẫn thường qua lối cỏ vòng
C ổ kính tường xây nhà gạch cũ
U sầu liễu rủ bóng trời trong
R ời xa kỉ niệm cùng năm tháng
T rải phố đầy hoa phượng vỹ hồng

Minh Hien
------------
*Cố Ngự: hay Cổ Ngư ngày nay là đường Thanh Niên

MƠ MÀNG LỤA TRÚC
[Ngũ độ]

ừng khoe lụa trúc* giữa mai hồng
ũ dáng bên hồ trải mượt trong
ẩn ức chi nào ngư xõa lộn
hùng chao mấy nữa điệp quay vòng
ồng lâng nụ ái yêu kiều phả
Á nh lịm môi tình thỏa mãn mong
ảnh sắc êm đềm pha tĩnh lặng
oàng hôn ngược nắng thảo thơm dòng

H oàng hôn ngược nắng thảo thơm dòng
huyển lại tim người những ước mong
Á ng diễm tình thơ hoài tỏa quyện
ờ mê khúc uyển mãi xoay vòng
hờ anh lãng tử lồng hương biếc
Ủ dáng nghê thường đợi quãng trong
ộn rã mơ lòng vang cổ tích
ừng khoe lụa trúc giữa mai hồng

HANSY
*Lụa trúc=Trúc bạch
10.
HỒ TÂY DIỄM TÌNH
[Xa luân-Ngũ độ]
 
Diễm ảo Tây Hồ lịm cánh sương
Vừa qua giấc điệp giữa đêm trường
Hồn say trỗi mộng về muôn hướng
Ái phả đưa tình duỗi vạn phương
Lại ước êm đềm du huyễn tưởng
Và mong rộn rã níu vô thường
Bình an đón nhận niềm vui hưởng
Vũ điệu mơ màng toả mến thương
 
Vừa qua giấc điệp giữa đêm trường
Rạng rỡ tia hồng trải bốn phương
Nẻo Phật chày kinh gầy pháp dưỡng
Quỳnh Hoa cổ tích vọng dân thường
Mà nghe trí não đầy cao thượng
Cũng thấy tâm hồn đượm cảm thương
Rộn rã tim lòng say ngất ngưởng
Ơ kìa nắng đuổi lặng mù sương
 
Ái phả đưa tình duỗi vạn phương
Thầm xin cuộc sống mãi an thường
Vườn sen vị ngát ngày hoan thưởng
Bãi đất ngư vàng* dạo tỏ thương
Lãng tử lòng yêu bừng sắc phượng
Nhan hồng dạ khởi nép màn sương
Người ơi giữ thệ vào tâm tưởng
Vẫn ước ngàn năm dỗ mộng trường
 
Và mong rộn rã níu vô thường
Đễ cuộc đời này đẫm nhớ thương
Thánh Mẫu lời xưa làm biểu tượng
Dâm Đàm chuyện cũ thoáng làn sương
Cầu mong ái cảm hoài hưng vượng
Nguyện ước hồng duyên mãi cửu trường
Chớ để câu nguyền lâm ngõ sượng
Cho tình lả lướt tận ngàn phương
 
Vũ điệu mơ màng toả mến thương
Nghiêng chiều nhạt nắng lững lờ sương
Bằng lăng ngả ngớn vời muôn trượng
Dáng liễu trầm ngâm phả dặm trường
Cảnh vật mê hồn loang tới ngưỡng
Ân tình đẫm dạ lướt cùng phương
Trời xanh trẩy gió nồng vô lượng
Diễm sắc Hồ Tây quả dị thường
 
HANSY
*Nơi có chùa Trần Quốc
*
CẢNH TÂY HỒ
 
Tây Hồ mặt nước phủ tràn sương
Sóng vỗ từng cơn một dải trường
Thoảng gió du hồn mây dỗ mộng
Say trời sải cánh nhạn về phương
Chùa Quan tĩnh tại như trầm lắng
Phủ Chúa bình yên ngỡ lạ thường
Giữa cảnh giao hoà tim khát vọng
Mơ tình hạnh phúc gửi lời thương
 
Sóng vỗ từng cơn một dải trường
Sen ngào ngạt toả lá dồn phương
Trầm ngư ngỡ đó huyền mê thiệt
Bế nguyệt là đây diễm ảo thường
Lãng Bạc năm nào theo cảm nhớ
Dâm Đàm thuở ấy nợ tình thương
Chiều ngơ ngẩn gió bàn chân lạc
Một cõi thâm trầm phủ kín sương
 
Say trời sải cánh nhạn về phương
Đã ủ ngàn năm giấc mộng thường
Lịch sử ghi hoài trong sáng ngẫm
Cơ đồ khắc mãi rạng ngời thương
Hoàng hôn lịm cảnh chao đầy gió
Bóng liễu u chiều trải ngợp sương
Chậm rãi chuông chùa da diết thả
Ngoài xa sóng nhỏ vỗ miên trường
 
Phủ Chúa bình yên ngỡ lạ thường
Theo làn khói toả sẽ sàng thương
Mơ hồ thực ảo quanh thần Thánh
Lãng mạn hư mờ khoả ánh sương
Vọng tiếng chày khua  niềm tử sỹ
Thầm câu phú vịnh nẻo sa trường
Dương tà chậm xuống hàng si đỏ
Vỗ cánh Sâm Cầm trở lại phương
 
Mơ tình hạnh phúc gửi lời thương
Gió lạnh mây trời phủ đẫm sương
Phượng vỹ hồng tươi ngày ngỏ ái
Bằng lăng tím rực  buổi ra trường
Mong người viễn xứ chưa tìm nẻo
Nhớ bạn quê nhà vẫn hỏi phương
Trấn Vũ Nghi Tàm tha thẩn mộng
Hồ Tây sắc đẹp cõi nghê thường.
 
Minh Hien



Nhận xét

Bài đăng phổ biến