QUẠNH LÒNG


110.
QUẠNH LÒNG
[Giao cổ]

Nghiêng lòng giấu nhẹm mảnh tình côi
Bởi ái rời xa cõi mộng rồi
Khắc khoải cho nhiều âu cũng vậy
U sầu dẫu lậm thế mà thôi
Đường duyên bạt võ vàng hương sắc
Dã dượi thềm yêu bão gió bồi
Dẫu nghiệm tim người hay tráo trở
Sao đành kỷ niệm thả dòng trôi

Sao đành kỷ niệm thả dòng trôi
Mãi ước triền xưa thuở nguyệt bồi
Để phiến tơ hồng thơm lựng mãi
Cho nguyền Nguyệt lão ngát hoài thôi
Hương choàng tỏa rỡ ràng duyên kiếp
Lộng lẫy nguyền ân sắc dậy rồi
Mấy nữa mà mơ hoài kỷ niệm
Nghiêng lòng giấu nhẹm mảnh tình côi

HANSY

QUÃNG NHỚ

Thẫm dạ mơ màng giữa bóng côi
Thầm nghe nỗi nhớ ngộn tim rồi
Tàn khuya mãn tối đang chờ thức
Khắc điểm sang ngày vẫn đợi thôi
Chỉ ước cung tình luôn dệt đắp
Và mong quãng ái mãi trao bồi
Thời gian dẫu cách mình xa nẻo
Chữ nhớ ơi người chớ để trôi

Chữ nhớ ơi người chớ để trôi
Lời thăm ý hỏi hãy luôn bồi
Cho niềm ấp ủ thêm dài mộng
Để nỗi mong chờ kéo mãi thôi
Bởi góc tim này vương nhớ đã
Vì nơi lòng ấy ngộn thương rồi
Dài trang kỷ niệm nồng môi mắt
Thẫm dạ mơ màng giữa bóng côi.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến