PHŨ PHÀNG


104.
PHŨ PHÀNG
[Giao cổ]

Ráng chiều giục giã nỗi niềm xưa
Ôi nhớ tình nao biết mấy vừa
Khúc vũ nghê thường xao xuyến mộng
Điệu đàn hương lửa ngọt ngào mưa
Còn chăng người hỡi lời thương sớm
Chi nữa duyên hời tiếng nhớ trưa
Dõi vọng mùa yêu tìm quá vãng
Chao nguyền kỷ niệm cứ đòng đưa

Chao nguyền kỷ niệm cứ đòng đưa
Nhớ lắm ơi người tiếng võng trưa
Giã biệt lời đau sầu úa phận
Chia lìa thơ vọng ướt nhàu mưa
Đừng quên nhé đượm đà hôm ấy
Nồng mặn ngày nao chớ nói vừa
Một bóng chan sầu trong tĩnh lặng
Ráng chiều giục giã nỗi niềm xưa

HANSY

KHÁT BỎNG

Khát bỏng mơ về chốn cũ xưa
Niềm mong ấy tả biết sao vừa
Lòng dâng xoáy cuộn như làn gió
Dạ quẫy tuôn trào tựa sóng mưa
Nhớ hỡi nao lòng bao buổi sớm
Thương nè xuyến dạ những lần trưa
Hồn đan thổn thức từng cơn mộng
Tiếng vọng liên hồi dục dã đưa

Tiếng vọng liên hồi dục dã đưa
Chờ hiên ngóng đợi buổi tàn trưa
Ngoài sân loãng gợn từng cơn gió
Vỉa ngõ loang mù mấy quãng mưa
Quặn nhớ trông về nơi ấy thuở
Cuồng mong giõi lại nẻo hôm vừa
Lòng ơi vạn nỗi khơi giòng quẫy
Khát bỏng mơ về chốn cũ xưa.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến