XẺO LƯỠI BÒ

XẺO LƯỠI BÒ
(Ô thước)

Giặc Hán thuộc nòi xảo trá thâm
Biển Đông của Việt cứ ôm nhầm
Ỷ giàu pháo hạm đem cờ cắm
Tưởng mạnh phi tuần mặc sức đâm
Khiến cả ngư trường như bị đấm
Làm bao hải đảo tựa giam cầm
Nay Tòa trách phạt đòn đau thấm
Cái mõm Lưỡi Bò hóa nghẹt câm

Lưỡi Bò ơi hỡi Lưỡi Bò câm
Chi nữa mà mơ được mãi cầm
Thôi nhé sau này e phải ngậm
Cũng là sắp tới chớ hoài đâm
Tòa ra án lệ vô cùng thấm
Nghĩa rõ từng câu chẳng thể nhầm
Lão Tập hãy về treo chữ cấm
Từ rày bỏ quách cái trò thâm


HANSY
1.
TÀU KHỰA THÂM HIỂM

Xưa nay có tiếng nước Tàu thâm
Mắt bị mù đâu cứ mãi nhầm
Lấy thịt đè người... mong búa đập !
Dùng quân cướp đất... ước dao đâm !
Bao nhiêu thất bại ...vua chưa ngấm !
Biết mấy lần thua... tướng bị cầm (tù)
Sinh mạng con người như cỏ rác
Già mồm thua kiện miệng chưa câm

+ĐẠM689 DIÊM ĐĂNG 
2.
TÒA PHÁN QUYẾT

Tham tàn xảo quyệt đúng là thâm
Công ước Luật ra chẳng lẽ nhầm?
Lãnh hải Việt Nam đà tỏ thắm
Tàu thuyền Trung Quốc cớ sao đâm!?
Dân chài thất nghiệp luôn ca cẩm
Lũ giặc bất lương quá thú cầm
Phán quyết Quan Tòa bay phải ngẫm
Lưỡi Bò thụt lại, miệng thời câm.

Cán cân Công lý khiến Bò câm
Chẳng phải của mình cũng thích cầm
Thôi hãy lui về đừng lẩm cẩm
Chớ nên trở hướng kẻo bồi đâm
Chủ quyền lãnh hải Ngươi đà thấm?
Công ước biển trời ai lại nhầm!
Xử kiện Trọng Tài nay phán quyết:
Từ đây dứt nọc cái lòng thâm…

+Đức Hạnh
3.
CHUYỆN LƯỠI BÒ

Con bò bị cắt lưỡi sì thâm
Bởi liếm thằng Phi ngỡ được nhầm
Bắt nạt quen mùi anh cả dẫm
Tư tình bén rễ bọn tà đâm
Không ngờ gặp phải ngay toà đấm
Hỏi muốn làm răng rũ ngục cầm
Nhục nhã quay về ra sức bẩm
Còn em út Việt vẫn mồm câm

Phải liếm thêm nhiều bịt mõm câm
Tiền mi bỏ túi đã đang cầm
Vờ la phản ứng cho tàu ngậm
Giả giãy lăng loàn mặc chúng đâm
Chuyện cũ xong đời thôi chẳng cấm
Ngày sau kệ nó sẽ như nhầm
Do mình gắng chịu đừng ca cẩm
Biển mất quan còn lũng đoạn thâm

+Minh Hien 
4.
HÁN KHỰA

Muôn đời Hán Khựa vẫn hoài thâm
Nước Việt ta đây chắc chả nhầm
Mấy bận hờn căm thằng bạn dẫm
Bao ngày uất nghẹn vết thù đâm
Ngàn năm nết hiểm như xà gấm
Vạn kiếp lòng tanh tựa dã cầm
Ỷ lưỡi to đùng hay liếm bậm
Hôm nào bị cắt chắc là câm

Nay thì chẳng điếc cũng đành câm
Bởi lẽ từ nay bỏ thói nhầm
Biển đảo người ta gừ giọng cấm
Sơn hà hàng xóm chĩa dùi đâm
Đen lòng chẳng xót duyên tình đậm
Rữa dạ còn mong mộng sắt cầm
Lịch sử nào quên phường chết dẫm
Muôn đời Hán Khựa vẫn hoài thâm

+Dung Dinh

.....................................................................................

Nhận xét

Bài đăng phổ biến