TÌNH XƯA

TÌNH XƯA

Vẫn hoài mộng từng đêm bao nỗi nhớ
Một chút tình xưa dậy sóng nương về
Hồi tưởng xưa chìm khuất giữa làn mê
Rưng mắt đỏ đau thầm nào ai biết.

Ái ân phai giữa giòng đời oan nghiệt
Kỷ niệm ơi, sao thức cháy canh dài
Em đã về nơi ấy mộng cùng ai
Mà sót lại những chiều hoang mạc trắng.

Từ em đi hồn ta dường tắt nắng
Môi nhạt màu, chìm nghỉm giữa mùa say
Ngắn ngủi sao những giây phút sum vầy
Chiều cuối nẻo thảng lòng run lẩy bẩy.

Mùa xưa qua, tình yêu giờ chẳng dậy
Thơ nhạt nhòa, tê phím lặng cung đàn
Khối u tình chẳng biết kiếp nào tan
Trời hoang hoải ngập chìm trong tẻ lạnh...

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến