VỌNG XƯA

VỌNG XƯA

Môi chẳng hồng khi ái đà tím thẩm
Tình yêu ơi, lẩm chẩm bước mong chờ
Đâu có còn ngày ấy những vần thơ
Mặt trời lặn và  tim khờ rẩy chết.

Mắt chẳng ngời khi tình vào đoạn kết
Ngoái đường xưa suy kiệt ước mơ rồi
Hồn còn gì lúc nói tiếng chia phôi
Lòng dạ đắng một trời loang ảo ảnh.


Nào những khi bướm vờn bay tiên cảnh
Hoặc bao lần ta hiệp mảnh nồng hoan
Cứ tưởng đâu thương nhớ sẽ vẹn toàn
Đâu biết được mưu toan làm lạc lối.

Ta mờ mịt như rớt vào đêm tồi

Cố nhân ơi, sao làm tội nhân tình
Để bây giờ hỏng cả bức tranh xinh
Chiều quá vãng sao nặng nề khắc khoải...

HANSY 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến