26. MỐI TÌNH KỲ LẠ CỦA CHÂU BÁ THÔNG - ANH CÔ
26.
MỐI TÌNH KỲ LẠ CỦA
CHÂU BÁ THÔNG - ANH CÔ
Tình yêu giữa Chu Bá Thông & Anh Cô là một tình yêu mập mờ, một tình yêu trẻ con và một tình yêu …ngớ ngẩn. Chúng ta sẽ không bao giờ quên hình ảnh một “lão” ngoan đồng ngây ngây ngô ngô, phủi tay ném trả Anh Cô chiếc khăn tay, rồi bỏ đi trước con mắt cực kỳ đau khổ của người con gái ấy. 2 người họ gặp nhau rồi quen nhau, thân thiết với nhau, quyến luyến nhau, tất cả giống y như một trò chơi. Một bên là một gã khờ giỏi võ, một bên là một cô gái đa tình hiếu động. Gã khờ ấy đã làm những việc mà chính gã cũng không biết là việc gì. Gã đã hớp hồn một cô gái, đã khiến một hoàng phi cao quý phải trao gửi tất cả. Thế mà gã vẫn không hay biết gì. Tự ngàn xưa đã có một câu nói rất đúng: “đàn bà trong thiên hạ này đều là của ta, trừ vợ của bạn bè”
Nào ngờ tình yêu không phải tầm thường. Ngay một lúc nào đấy thì người ta khó mà xác định được có yêu một người hay không? Mà yêu hay không yêu một người chỉ có thể khẳng định khi đã xa cách nhau rồi. Nếu yêu thì ngày mong đêm nhớ, nếu không yêu thì chẳng chút vấn vương. Ở đây Chu Bá Thông & Anh Cô đều đã nhớ về nhau, luôn nhớ về nhau, thế thì đúng là họ yêu nhau rồi. Tình yêu đã khiến Anh Cô ngày đêm học tính toán ngũ hành để đi cứu Chu Bá Thông. Tình yêu đã khắc ghi trong tâm trí Chu Bá Thông ngay cả khi lão biết chắc mình sẽ chết. Đấy mới là tình yêu chân chính.
Trên 50 năm trời xa cách, cuối cùng thì đôi trai gái cũng được gặp nhau, cũng được cùng sống với nhau. Nhưng khi ấy thì họ không còn là đôi trai gái nữa. Họ đã là những lão nhân tóc trắng. Tóc trắng chẳng qua là quy luật của thời gian & tạo hóa. Họ sống yên ấm ở một nơi đầy hoa, đầy hương, đầy mật. Một nơi mà ngày xưa họ đã từng mơ đến & cuối cùng cũng đã được toại nguyện.
Nhận xét
Đăng nhận xét