20. ĐINH ĐIỂN - LĂNG SƯƠNG HOA MỐI TÌNH LÃNG MẠN - BI THẢM

 20.
ĐINH ĐIỂN - LĂNG SƯƠNG HOA
MỐI TÌNH LÃNG MẠN - BI THẢM

"Hỡi thế gian tình ái là chi, mà đôi lứa thề nguyền sống chết " ?
Cả đời Lý Mạc Sầu sẽ không bao giờ hiểu được bởi vì khi yêu ai thật lòng ta đều mong người đó được hạnh phúc !

Câu chuyện về loài chim uyên ương nếu một con chẳng may lìa đời con kia sẵn sàng chết theo thật khiến cho loài người cảm động !

Dưới đây là câu chuyện tình cảm động nhất trong tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung.

Đó là vào thượng tuần tháng 9 trong hội cúc hoa của Hán Khẩu Đinh Điển đã tình cờ gặp Lăng Sương Hoa .
" Cúc hoa hội này đáng kể là một thịnh sự hiếm có, chỉ tiếc một điều là thiếu giống lục cúc.

Bỗng nghe thanh âm một vị tiểu cô nương ở phía sau cất lên:
– Tiểu thư ơi! Người này có biết đến Lục cúc hoa. Những loại Xuân thủy bích ba, Lục ngọc như ý ở nhà ta thì người thường kiếm đâu được?
Ta quay đầu nhìn lại thấy một thiếu nữ cốt cách thanh tú, đầy vẻ thoát tục, đang thưởng ngoạn hoa cúc. Nàng mặc tấm áo màu vàng lợt. Thật là con người thanh đạm như cúc. Trong đời ta chưa được thấy một vị cô nương nào thanh nhã diễm lệ đến thế " .

Ngay từ cái nhìn đầu tiên ta chắc rằng Đinh Điển đã yêu lăng Sương Hoa vì lẽ thường đàn ông yêu bằng mắt huống hồ đây là một cô nương xinh đẹp, bình dị như hoa cúc, lại cùng chung sở thích, xinh đẹp hiền lành, tuy con nhà quan nhưng không hề kiêu kỳ, ai gặp mà không yêu ? Đối với Đinh Điển đây là mối tình sét đánh " một lần gặp gỡ đã như quen từ thuở nào ".

Về phía Lăng Sương Hoa đối với Đinh Điển có thể là một chút thích thú pha lẫn tò mò, chưa hẳn là tình yêu. Sau đó bất chấp mưa to gió lớn trong 9 tháng sau đó Đinh Điển đều đứng trước hậu viên để nhìn lên cửa sổ nơi tiểu thư Lăng Sương Hoa đặt những chậu hoa cúc xinh đẹp, tấm chân tình đó thật khiến cho lòng người cảm động ! Có lẽ tiểu thư Lăng Sương Hoa đã cảm động !

Hơn một năm trôi qua, sau bao nhiêu trắc trở hai người gặp lại nhau , tình yêu vừa chín " từ nay tôi đã có nàng , có em đi đứng bên đời líu lo " Những ngày tháng đó đối với hai người thật là chốn thần tiên ! Nhưng cuộc đời ai biết được chữ ngờ ? nỗi buồn chợt đến khi ta nghĩ đó là lúc vui sướng nhất !

Lăng Thoái Tư cha của lăng Sương Hoa vì tham lam bí kíp võ công Thần Chiếu Kinh, kho báu Liên Thành Quyết đã nhẫn tâm dùng Phật Toà Kim Liên, một loài hoa độc đầu độc Đinh Điển và Lăng Sương Hoa, chia rẽ hai người . Đinh Điển bị bắt giam chịu đủ nhục tù cay đắng nhưng vì Lăng Sương Hoa phải cắn răng chịu đựng vì sợ lăng Thoái Tư giết nàng ! Lăng Sương Hoa hằng ngày đều đem những chậu hoa tươi đặt phía trước nhà giam cho Đinh Điển nhìn ngắm, biếu tượng cho một mối tình chung thuỷ sắt son !

Một hôm vì nhớ nhung Đinh Điển vượt ngục tìm Lăng Sương Hoa thì mới hay nàng vì phản đối hôn nhân do cha nàng sắp đặt đã phá huỷ dung nhan của mình ! Người con gái thanh đạm như cúc, gầy guộc như mai, một hồn mong manh yếu đuối đã hủy đi khuôn mặt của mình vì tình yêu) ! Đinh Điển đã nguyện chết vì người mình yêu ! Lăng Sương Hoa mong muốn hai người khi chết được hợp táng với nhau !

" Tuy không sinh cùng năm cùng tháng nhưng nguyện chết cùng tháng cùng ngày " Nhưng hai người vẫn động viên nhau tiếp tục sống ! còn sống là còn hy vọng ! Nhưng Lăng Thoái Tư vì lòng tham vô đáy của mình đã không đủ kiên nhẫn chờ đợi ! Y đã chôn sống con gái mình lại còn bôi chất độc lên quan tài đầu độc Đinh Điển bằng chất độc Phật Toà Kim Liên .Chính một loài hoa dẫn bước cho tình yêu của hai người, lại một loài hoa giết chết hạnh phúc của hai người ! Cũng như lòng người lúc đẹp như trăng rằm lúc độc ác như rắn rết !

Kho báu Liên thành nằm trong mỗi chúng ta !
Mối tình của hai người đã trở thành bất tử !


Chúng ta có thể mơ trong một đêm trăng sáng, trên cánh đồng trải dài hoa cúc, Đinh Điển cùng Lăng Sương Hoa hồn nhiên nắm tay vừa đi vừa ca hát, người đọc nguyện làm tiếng sáo diều vi vút, hát lên bài tình ca, vang vọng trong sương khói thời gian, trải qua nhiều thế hệ !

Nhận xét

Bài đăng phổ biến