HỜN YÊU

120.
HỜN YÊU

Bánh tình anh để ai ăn
Mà than với oán mà nhăn nhó đời

Câu thơ mất ngủ chơi vơi
Tiếng yêu cắn nửa anh mời người dưng

Bước qua em cứ ngập ngừng
Biển lòng dậy sóng bỗng dưng mưa dài

Men tình ai đó đắm say
Nửa như tỉnh giấc nửa cay đắng lời

Bánh gì anh xé tả tơi
Em đem vá lại để mời lang quân

Thôi anh khép lại lửa bừng
Nhen lên ngọn nến để mừng giao bôi

Cách lòng muôn dặm xa xôi
Thuyền yêu cặp bến thương rồi giận đâu

Hoatim 
*
MÃI GIỮA LÒNG EM

Tình yêu nào dễ ở ăn 
Cười vui cũng lắm, gian nan chịu đời 
Ví như con nước đầy vơi 
Có khi tẻ lạnh, một trời dửng dưng.

Bão mưa rồi cũng khi ngừng 
Vết đau chưa lặn, xin đừng giông sôi 
Tim yêu xin mãi gọi mời 
Lời thương tiếng nhớ cho vơi tủi sầu.

Đường đời kề cận có nhau 
Trầu xưa quấn chặt thân cau - duyên trần 
Để tình luyến ái dậy bừng 
Để ta mãi vẫn mặn nồng đêm đêm.

Chắt chiu chút nghĩa bên rèm
Tình chàng ý thiếp ngọt mềm bồng lai
Xin đừng ngờ ngại nghe ai
Tin yêu vằng vặc một đời trao Em.

Lại đây ghé chút môi mềm
Cho ta tan mãi giữa lòng của Em…

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến