ĐÔI LÚC



ĐÔI LÚC

Đôi lúc 
Ta ngoái về
Con đường xưa ngập nắng
Để rồi buồn
Và tiếc
Cho một thuở hồng hoang…

Đôi lúc 
Tim nhói đau
Khi lần tìm kỷ niệm
Lắm hương hoa, mật ngọt
Mà giờ đây đã lụi tàn
Trong gian dối, điêu ngoa…

Đôi lúc 
Trời yêu thương trong hồn vần vũ
Dậy giông gió bão bùng
Xé nát tâm can
Mùa trăng úa
Sẫm màu…

Đôi lúc 
Ta ru ta phiên khúc ngậm ngùi
Phiêu bồng trong cõi loạn điên
Của cuộc đời trắng đen hỗn độn
Để mênh mang buồn
Và tủi sầu
Khi đã lỡ mơ xa…

Đôi lúc…
Ôi!... 

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến