KHÓC-THƯƠNG


KHÓC-THƯƠNG
(Thuận Nghịch độc)

Thương vắng nẻo yêu bạt hỡi trời
Khóc vùi thân phận cõi tình côi
Thương đầy trí não đau chùng mắt
Khóc nghẽn tim lòng xót mím môi
Thương đẫm lặng hồn không hiện tiếng
Khóc vương thầm lệ chẳng ra lời
Thương chiều buổi mộng vàng cơn nhớ
Thương thuở chia lìa dạ nát rơi

Rơi nát dạ lìa chia thuở thương
Nhớ cơn vàng mộng buổi chiều thương
Lời ra chẳng lệ thầm vương khóc
Tiếng hiện không hồn lặng đẫm thương
Môi mím xót lòng tim nghẽn khóc
Mắt chùng đau não trí đầy thương
Côi tình cõi phận thân vùi khóc
Trời hỡi bạt yêu nẻo vắng thương

HANSY

*****************************

Nhận xét

Bài đăng phổ biến