KHÓC TÌNH


KHÓC TÌNH
(Thuận Nghịch độc)

Trời thảm ngập u xót hận lòng
Cuối đường duyên bạc hết chờ mong
Rơi nồng mãn kiếp chùng nao cuộc
Rớt đượm ngàn đêm nghẹn ứ dòng
Rời biếc khúc ran đời mãi lặng
Giữ buồn thơ vỡ dạ hoài đong
Ngơi triền gió nắng mơ vùng lặng
Đời xám huyễn tàn khiến thẩm đông

Đông thẩm khiến tàn huyễn xám đời
Lặng vùng mơ nắng gió triền ngơi
Đong hoài dạ vỡ thơ buồn giữ
Lặng mãi đời ran khúc biếc rời
Dòng ứ nghẹn đêm ngàn đượm rớt
Cuộc nao chùng kiếp mãn nồng rơi
Mong chờ hết bạc duyên đường cuối
Lòng hận xót u ngập thảm trời

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến