LAM PHỤNG HOÀNG


14.
LAM PHỤNG HOÀNG

Tái ngộ miền hoang Ngũ Độc cầu
Phụng Hoàng Lam Giáo Chủ rừng sâu
Hào tâm vốn vạn người mơ tưởng
Tuệ nhãn hằng ngàn kẻ ước bâu
Giữ của phòng thân hòng giấu chặt
Quên mình cứu mạng chẳng chờ lâu
Hồ Xung kết nghĩa thành huynh muội
Cảm mối chân tình giận dễ đâu !

Diệp Thuý
*************
*Lam Phượng Hoàng là giáo chủ của Ngũ độc giáo, một giáo phái hắc đạo chuyên sử dựng thuốc độc.
“Nữ bác sĩ” Lam Phượng Hoàng thật ra chỉ chữa bệnh cho Lệnh Hồ Xung theo phương pháp ngẫu hứng. Trong lòng cô mong được giáp mặt chàng trai đa tình ấy, được chàng gọi ba tiếng “hảo muội tử”, được hôn chàng một lần trước mặt Nhạc Bất Quần và bọn đệ tử phái Hoa Sơn trên con thuyền giữa Hoàng Hà đã đủ để nổi tiếng với đời. Cô vốn là cô gái Miêu Cương tò mò. Thế thôi.
Cô biết Lệnh Hồ Xung đâu đến được với cô, bởi chàng là người tình của Doanh Doanh, mà Doanh Doanh lại là Thánh cô của cô.
Trong cách dùng thuốc của Lam Phượng Hoàng lấp lánh một chút tình yêu đầu đời lãng mạn. Tiếp theo, rượu bổ chỉ là cái cớ. Cái chính là được gặp, được nhìn, được nói chuyện, được hôn Lệnh Hồ Xung.
Ai nói thầy thuốc trên đời này không biết yêu và không biết vượt qua ngàn trùng đến hội ngộ với người mình thầm yêu trộm nhớ? Lam Phượng Hoàng là một “nữ bác sĩ” sống rất tình người, rất chân thật, xứng đáng là một thầy thuốc có được hai trái tim.
Độc mà không độc là vậy!

**************************************************************************************************************************************************************

Nhận xét

Bài đăng phổ biến