OẢI LÒNG

87.
OẢI LÒNG
 [Ngũ độ]

Tim cuồng nhảy loạn giữa sầu đêm
Vẫn cứ trông về một nẻo em
Rã nẻo tâm lòng khan dạ kiếm
Sưng vùng cổ họng rát đời chêm
Mà sao cõi ấy ơ thờ lẹm
Khiến quãng trời đây ảm đạm mềm
Quạnh quẽ ra vào đau khổ chiếm
Vàng trăng ngoẻo úa rụng hoen thềm

Vàng trăng ngoẻo úa rụng hoen thềm
Cực khổ chi bằng quãng ái chêm
Trí bể hồn xơ đờ đẫn liệm
Đầu toang ngực vỡ ngẩn ngơ mềm
Tùm lum quá vãng đìu hiu nệm
Nghiệt ngã tâm hồn phảng phất em
Trở bệnh tê người do mãi kiếm
Tim cuồng nhảy loạn giữa sầu đêm

HANSY


DA DIẾT

Xuyến dạ trông về nẻo ấy đêm
Muôn vàn sợi nhớ cõi lòng em
Và câu tình tứ mơ màng kiếm
Với điệu ân nồng huyễn ảo chêm
Mắt gởi niềm mê đờ đẫn lẹm
Hồn trao nét mộng diết da mềm
Vành môi mọng đỏ lời thương chín
Quãng ái hương bay trải đến thềm

Quãng ái hương bay trải đến thềm
Thơm ngào ngọt trải giữa nồng chêm
Ngàn muôn ý mở choàng say lẹm
Vạn những vần đơm quyện đắm mềm
Bỏng rát ơi miền êm ấm nệm
Bừng ran hỡi chốn dịu dàng em
Thắm lộng phương trời thao thức diễm
Xuyến dạ trông về nẻo ấy đêm.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến