PHÚC HẠNH

102.
PHÚC HẠNH
[Giao cổ]

Bình an cuộc sống giữa giông đời
Xin được vui lòng hạnh phúc khơi
Vẫn dõi vầng dương dào dạt tới
Mơ hoài ánh nguyệt ngạt ngào lơi
Cùng bên mộng lấp chìm đau vợi
Và trỗi mừng hoan hát giữa trời
Gắng giữ tâm hồn luôn nhịp mới
Để tình xuân trẻ chẳng hề vơi

Để tình xuân trẻ chẳng hề vơi
Số mệnh nên hư phó mặc trời
Mãi sống ngay đường tâm thỏa ngợi
Và nguyền thanh trí dạ nồng lơi
Dù nhân thế cũng thường hoen vợi
Vẫn đạo đức hoài sáng rỡ khơi
Thế sự thăng trầm bao nẻo mới
Bình an cuộc sống giữa giông đời

HANSY



KHẼ ĐỢI

Hạnh phúc thầm mong giữa giấc đời
An bình mộng diễm chuyển về khơi
Cầu mơ dệt thắm nồng hương khởi
Nguyện ước xây ngào đượm sắc lơi
Gửi nhớ thương về hoan sóng vợi
Trao chờ đợi đến bổng khoang trời
Dù mai tóc điểm sương người hỡi
Mãi một duyên thề chẳng loãng vơi

Mãi một duyên thề chẳng loãng vơi
Hồn thương gửi đến tận phương trời
Dầu xa khuất nẻo muôn trùng khởi
Dẫu cách ngăn ngàn vạn quãng lơi
Nẻo dạ hoài luôn nồng xuyến khởi
Đằng tim vẫn cứ quyện trào khơi
Người trong mộng hỡi tình trao gởi
Hạnh phúc thầm mong giữa giấc đời.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến