PHÊ

101.
PHÊ
[Ngũ độ]

Vàng trăng xoải cánh lịm loang thềm
Thỏa mãn chi bằng một khắc chêm
Thể lụt hồn xơ đờ đẫn nếm
Đầu toang trí vỡ ngẩn ngơ mềm
Tùm lum ái cảm tèm lem chiếm
Rộn rã mơ hồ phảng phất niêm
Trở dạ rêm người sao mãi kiếm
Tim thề nhảy loạn mỗi hằng đêm

Tim thề nhảy loạn mỗi hằng đêm
Vẫn cứ trông về một rẻo niêm
Lả hết tâm lòng khan dạ hiếm
Hoài viêm cổ họng nát thân mềm
Mà sao cõi ấy mơ màng nếm
Để khiến hoan này rạng rỡ chêm
Nhấp nhỏm ra vào tâm mãi niệm
Vàng trăng xoải cánh lịm loang thềm

HANSY


MƯỢT

Ánh mắt người đưa lộng lẫy thềm
Như vầng nguyệt chiếu tỏa ngời chêm
Làm say điệu nhớ mơ màng nếm
Khiến lịm làn thương huyễn ảo mềm
Nẻo dạ cuồng quay tình thỏa chiếm
Nơi lòng quấn quyện ái choàng nêm
Niềm ơi ngọt đẫm lan tràn điểm
Thắm dịu trăng tình diễm ngát đêm

Thắm dịu trăng tình diễm ngát đêm
Mơ nồng nguyện giữ cõi lòng niêm
Mùa lưu luyến giữa làn hương diễm
Buổi vấn choàng bên quãng ái mềm
Đợi gió trao thề câu vọng đếm
Mong trời chuyển thệ trỗi rền chêm
Vàng trong điệu ấy êm đềm nệm
Ánh mắt người đưa lộng lẫy thềm.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến