THƯƠNG MẸ

317.
THƯƠNG MẸ
(Ngũ độ thanh)

Nhớ mẹ lòng này mãi chẳng nguôi 
Từng đêm thảng thốt gọi tên người 
Thương hoài phận tép đời gian khổ 
Xót rã duyên bòng cảnh ngược xuôi 
Chỗ ướt thân nằm cam vẻ chịu
Hàng thô kiếp mặc vẫn tươi cười 
Chiều vơi dõi mắt về xa thẳm
Nhớ mẹ lòng này mãi chẳng nguôi 

HANSY

NGÓNG MẸ

Giữa dạ u hoài chẳng phút nguôi 
Lòng con trẻ dại nhớ thương người 
Đâu còn tiếng dạy vang trầm bổng
Chẳng có câu hò xõa vợi xuôi 
Bão tố hôm nào qua khổ cực
Nhà sân thuở ấy rộn vui cười
Từng đêm trở ngóng hồn thân mẫu
Giữa dạ u hoài chẳng phút nguôi

HANSY

NHỚ KHÔN NGUÔI 

Mẹ hỡi con nào có thể nguôi
Từ khi vắng bặt cõi dương người 
Bao giờ để trí thôi chao động
Mấy nữa cho lòng được ổn xuôi 
Chỗ ướt ai nằm thân thỏa chịu
Đồ ngon trẻ nuốt dạ vui cười 
Nhiều đêm chợt tỉnh lòng xa xót
Mẹ hỡi con nào có thể nguôi 

HANSY


NÀI VAN

Gặp gỡ thân hiền mới thỏa nguôi 
Vì con ước mãi được bên người 
Bao ngày khó nhọc hoài tươi tỉnh
Suốt buổi tâm tình dẫu ngược xuôi 
Mẹ hỡi trông về cho mắt tỏ
Trời kia mở lại thấy môi cười
Cầu xin cõi phước vun tròn nguyện 
Gặp gỡ thân hiền mới thỏa nguôi 

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến