40. ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI YÊU ĐƠN GIẢN LÀ CHẾT CHO NGƯỜI MÌNH YÊU

40.
ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI
YÊU ĐƠN GIẢN LÀ 
CHẾT CHO NGƯỜI MÌNH YÊU

Một nhân vật đặc biệt trong tác phẩm "Tiếu ngạo giang hồ" của Kim Dung, Luận về võ công, là đệ nhất, xét về tài trí mưu lược, thuộc hàng nhất nhì, nói đến chữ "si", lại càng không thể có ai hơn được Đông Phương Bất Bại.

Dưới góc nhìn về hình tượng một đấng trượng phu, Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín của Đông Phương Bất Bại có cái mạnh cái kém. 

Nhân: khoan hoà, nhân ái không thấy hiện diện trong Đông Phương Bất Bại, giáo chúng Triêu Dương thần giáo chẳng đã sống trong bầu không khí khiếp sợ, nặng nề sao. 

Lễ: "nàng" là một hiện tượng!!! "nàng" giúp Triêu Dương thần giáo bắt kịp triều đình về mặt nghi lễ kiểu cách (xưng tụng, chúc từ, hàng rào vệ sĩ) cũng như cách sống chốn quan trường. Nói chung, Đông Phương Bất Bại chẳng tiết mạn đến đoá hoa tươi đẹp thơm ngát Doanh Doanh. 

Nghĩa: bất nghĩa, vì người ngọc mà lạnh lùng xuống tay với kẻ từng vào sinh ra tử cùng mình. Nhưng cũng vì người ngọc mà thảm bại dưới kẻ thù, đến chết vẫn chẳng rời nhau ( với Dương Liên Đình )... Chung quy tuy là kẻ chung tình nhưng bất nghĩa. 

Trí: kẻ Tiểu Trí. Không diệt cỏ tận gốc, để Nhậm Ngã Hành trở thành mối hậu họa ngày sau. Hồ đồ giữa tình cảm - sự nghiệp. Muốn an nhàn hưởng phước với người ngọc thì rửa tay gác kiếm, quy ẩn giang hồ. Muốn thiên thu trường trị, nhất thống giang hồ thì phải bôn ba tính kế trấn áp các đại phái. Không tính kế dài lâu nên phút chốc mất cả 'giang sơn" lẫn "mỹ nhân".

Tín: hứa lo cho "anh iu" Dương Liên Đình suốt đời là làm, dù phải đổi bằng mạng sống bản thân. Ngược lại, chẳng giữ lời "chia sẻ đắng cay, ngọt bùi" với kẻ thuộc hạ từng vì mình xả thân. Cân đi đong lại, vẫn chỉ là bất tín. 

"Nàng" là một con người văn võ song toàn nhưng vẫn chết bỡi chữ "si". "Nàng" si quyền lực để rồi lật đổ Nhậm Ngã Hành, "nàng" si võ công để rồi "tự cung" chính mình và "nàng" si tình để rồi chết cho người mình yêu. Nhưng cái si đó chứng tỏ Đông Phương Bất Bại đúng là một bậc kiêu hùng, dẫu cho tình yêu của "nàng" có phần lệch lạc và mù quáng, nhưng "nàng" dám yêu, dám hận, dám chết cho người mình yêu, đến khi cận kề cái chết vẫn mong người mình yêu được sống sót, nam tử hán mấy người được như "nàng"?

"Hắn nhảy xổ đến bên Dương Liên Ðình, ôm gã đứng lên rồi nhẹ nhàng đặt xuống giường. Trên giường đủ chăn hoa nệm gấm mùi hương ngào ngạt.
Ðông Phương Bất Bại mặt lộ vẻ rất thương yêu Dương Liên Ðình, hắn hỏi:
- Liên đệ có đau lắm không?
Rồi hắn nói tiếp:
- Dù cho Liên đệ có gãy xương sống cũng chẳng cần chi. Liên đệ cứ yên lòng ta tiếp cho Liên đệ khỏi ngay lập tức.
Hắn từ từ cởi giày cho Dương Liên Ðình rồi kéo chăn đắp lên người gã.
Hành động của hắn coi chẳng khác một người vợ hiền phục thị cho chồng. "

Rồi sau đó là một trận ẩu chiến kịch liệt mà nếu ko phải vì Đông Phương Bất Bại "si", chắc gì bọn Nhậm Ngã Hành đã thắng, Đông Phương Bất Bại đã bại, ko cần phải đổi tên bởi "Ðông Phương Bất Bại này đã bại trận thì chẳng thể sống ở đời được nữa. Còn thay đổi làm chi?", ngày "nàng" bại cũng là ngày "nàng" ko còn tồn tại nữa, đó là khí phách của bậc đại trượng phu! Nhân vật Đông Phương Bất Bại trong Tiếu ngạo giang hồ đem lại cho người đọc đi từ sự ngạc nhiên, ghê sợ, khâm phục... để rồi cảm thông và luyến tiếc, tiếc cho võ lâm vì mất đi một nhân tài, tiếc cho một con người văn võ song toàn nhưng bất hạnh và tiếc cho một tấm chân tình đặt sai chỗ... 

Với Đông Phương Bất Bại yêu đơn giản là chết cho người mình yêu... 
Đông Phương ơi hỡi Đông Phương...

"Đoạn trường đau xót thốt bi ca
Trượng phu sừng sửng hóa quần thoa
E ấp trâm cài,tô má phấn
Mềm mại áo the giỡn lượt ngà

Râu mày ca tụng khách trang đài
Não nề nhân thế quằn đôi vai
Giai nhân dạo bước,hồn kiêu hãnh
Ô nhục đường trần..ai hỡi ai?

Phong lưu mỹ tửu,đấng siêu quần
Hóa công khiến tạo biến giai nhân
Lưỡng hình hai cực,thân cong uốn
Vai thon,mũi thẳng..ôi! thương thân

Thức trắng đêm trường khó nghĩ an
Luyến ái nam nhân đã buộc ràng
Đào tơ liễu yếu ăn tâm trí
Bâng khuâng chột dạ...thốt lời than!"

Nhận xét

Bài đăng phổ biến