ANH NGỌT NGÀO

217
ANH NGỌT NGÀO

Anh cười
Giọt nước tan
Dòng thơ tràn tuôn chảy
Gió xuân về phe phẩy
Chúm chím nụ hoa hồng

Người hỏi yêu Tím không?
Anh lặng cười chẳng nói
Lòng họ thêm bối rối
Muốn chối bỏ nàng thơ

Anh bảo không bao giờ
Làm ngơ với nàng Tím
Hồn ấy nghe chết lịm
Im lìm bước quay đi

Phải chăng giá cây si
Với anh rất là rẻ
Em chỉ thầm lặng lẽ
Ngoan ngoãn nghe anh thôi.

Hoa Tím

MỘNG THIÊN THAI

Một hướng lòng dấu ái chẳng hề tan 
Dòng suối ngọt mật tràn luôn tuôn chảy 
Trời tim yêu rỡ ràng hồn mây mẩy 
Ướp cuộc đời trong diệu ngát hoa hồng.

Thả thơ tình nườm nượp giữa tầng không 
Buông cho gió ngàn năm tình tự nói 
Để mây mùa cũng ngại e, bối rối 
Bởi mơ nồng vằng vặc cả hồn thơ.

Ta thương nhau từ độ ấy đến giờ 
Len tim nhỏ một trời thương dấu tím 
Hồn chất ngất giữa mùa vàng mê lịm 
Sóng sánh tình giữa những bước em đi.

Dậy men hồng chấm phá nét tình si 
Mùa hạnh ngộ tơ vương giăng khắp lối
Ta ước ao em luôn là venus 
Để vùi hồn trong mê mộng thiên thai...

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến